Nhóm Điều Tra Sự Vật Siêu Nhiên – Chương 94

Trịnh Tử Yên bị nhìn chằm chằm trong lòng rùng mình, nàng lại ở trên người Linh Đan cảm nhận được hơi thở nguy hiểm.

Tiểu tử nhìn qua người súc vô hại này, cũng không đơn giản như vậy.

“……”

“Xem ra biện pháp này thực hiện có chút khó khăn.”

Tiêu Dật bất đắc dĩ nhún nhún vai, hắn liền biết đây sẽ là tình huống này.

Với trình độ dính người của Linh Đan, quả thực không khác gì kẹo cao su tan chảy, trừ phi đặc biệt cần thiết, nếu không nửa bước cũng sẽ không rời khỏi người mình.

Trịnh Tử Yên vừa định nói gì đó, trong túi bỗng nhiên truyền đến từng trận tiếng chuông điện thoại di động.

Cô nhìn màn hình hiển thị điện thoại, trên mặt có thêm vài phần không kiên nhẫn, nhưng vẫn nhận điện thoại.   

“Này, có chuyện gì không?” Thanh âm Trịnh Tử Yên thập phần lãnh đạm.

“Không có việc gì không có việc gì, ta chính là muốn hỏi cô ăn cơm chưa, ta nghe nói bên này có một nhà hàng đặc sắc, đồ vật bên trong rất không tệ, cùng nhau thử xem sao?”

Đầu dây bên kia là giọng nam giàu từ tính, Tiêu Dật nghe xong cũng không nói gì, nhưng lông mày vẫn nhẹ nhàng nhíu một chút.

Tử Yên tỷ có bạn trai?

Cơ hồ là theo bản năng, trong đầu hắn liền toát ra ý nghĩ như vậy, sâu trong nội tâm cũng có thêm vài phần phiền não khó hiểu.

“Ca ca ngươi không vui sao?”

Linh Đan nhạy cảm phát giác được cảm xúc Tiêu Dật thay đổi, vì thế lên tiếng hỏi.

“Không có, có ngươi đi cùng sao lại không vui, hôm nay muốn ăn cái gì?”

Tiêu Dật cười xoa xoa tiểu não của đối phương, cố ý chuyển đề tài.

Trịnh Tử Yên đối diện đem tất cả thu hết vào đáy mắt, nàng hứng thú liếc Tiêu Dật hai mắt, khóe miệng gợi lên một chút độ cong.

“Nếu như chỉ là ăn cơm, ta trực tiếp ăn ở căn tin trường học là được, không cần phải để cậu tốn kém, tạm biệt.”

Cô không chút do dự cự tuyệt lời mời đầu dây bên kia, cũng mặc kệ đối phương tiếp theo sẽ phản ứng như thế nào, trực tiếp cúp điện thoại.

Tiêu Dật thấy thế thoáng có chút ngoài ý muốn, nhưng tâm tình lại tốt hơn không ít.

“Sao, thấy ta và người đàn ông khác gọi điện thoại còn ghen sao?”

Trịnh Tử Yên buông di động xuống, ánh mắt lưu chuyển, cười khanh khách nhìn Tiêu Dật hỏi.

Người thứ hai nhất thời mặt già đỏ lên, vội vàng mở miệng nói: “Không… Không, tỷ là tỷ ta, ta có gì để ghen? ”

“Thật sao?” Trịnh Tử Yên rõ ràng có chút không tin, vì thế lại nói, “Vậy ta liền gọi điện thoại trở về đi hẹn? ”

“Đừng!”

Tiêu Dật vội vàng hô to, nhưng ngay sau đó liền phát giác biểu hiện của mình có chút quá đường đột, vuốt mũi nói:

“Đồ ăn trong căn tin kỳ thật cũng rất ngon, không kém gì những nhà hàng nhỏ bên ngoài.”

Trịnh Tử Yên bật cười, cũng không nói ra, lại tiếp tục hỏi thăm chuyện xảy ra trong khoảng thời gian sau khi mình đi.   

Cùng lúc đó, ở cổng đại học Thẩm Thành, sắc mặt một người đàn ông âm trầm buông điện thoại di động xuống, lông mày vặn thành một đường.

Dưới nhiệt độ âm vài độ, hắn lại vẻn vẹn mặc một thân đạo bào màu trắng, hấp dẫn chung quanh vô số ánh mắt kỳ quái.

Ở bên cạnh hắn, còn đi theo một tiểu nam hài thoạt nhìn bất quá mười mấy tuổi.

Nhìn thấy sắc mặt đối phương không tốt, nam hài vội vàng cẩn thận hỏi:

“Chủ nhân, là chủ mẫu không chịu đi ra sao, có muốn ta đi qua mời nàng ta không?”

Đạo nam tử áo bào kia vốn đã cực kỳ tức giận, nhưng sau khi nghe được hai chữ ‘Chủ Mẫu’, sắc mặt lại hơi nhẹ nhàng một chút, khóe miệng gợi lên một chút độ cong.

Hắn liếc mắt nhìn nam hài, hừ lạnh nói:

“Ta lúc trước không có trực tiếp diệt sát ngươi là vì để cho ngươi trở thành trợ lực mạnh nhất của ta sau này, mà không phải giống như bây giờ chỉ biết vỗ mông ngựa, không làm chính sự.”

Nam hài kia nghe vậy nhếch miệng cười, lộ ra răng nanh bén nhọn hoàn toàn không thuộc về nhân loại:

– Chủ nhân nói cực kỳ đúng, Cửu Linh nhất định phải tuân theo lời dạy, không quên đại ân của chủ nhân!

– Đi thôi, nữ nhân Trương Vũ Phong ta coi trọng còn chưa chiếm được, dị năng giả thì có thể như thế nào, sớm muộn gì nàng cũng sẽ quỳ gối dưới chân ta!

Nói xong, hắn liền mang theo nam hài kia đi về phía quán mì Lý Ký.

Trả lời