Nhóm Điều Tra Sự Vật Siêu Nhiên – Chương 310

Trải qua một phen tra khảo, Tiêu Dật mới hiểu được động cơ hồ yêu này đến thành thị làm ác.

Dựa theo hồ yêu nói, cái gọi là “linh chủng” kia cũng là thiên tài địa bảo các loại đồ vật, yêu quỷ tinh quái sau khi cắn nuốt nó, có thể tăng lên tu vi bản thân trên phạm vi lớn, nhiều nhất thậm chí có thể tiết kiệm mấy trăm năm khổ tu.

Thời gian mấy trăm năm đối với yêu mà nói cũng là quang âm rất dài, hơn nữa quá trình tu luyện gian nan khốn khổ, hơi sơ sẩy một chút liền có thể thất bại trong gang tấc, tiền công tận khí, mà “Linh Chủng” làm đường tắt nhanh chóng tăng lên thực lực, đối với hồ yêu mà nói tuyệt đối là hấp dẫn khó có thể cự tuyệt.

Bất quá, linh chủng mặc dù ở trong thành thị, lúc này lại đang ở trong ẩn nấp, không cách nào bị thăm dò được, cần lợi dụng điều kiện ngoại giới tiến hành kích thích mới có thể hiện lên.

Về phần điều kiện này —— chính là vô số vong hồn tràn đầy sợ hãi cùng oán hận mà chết.

Trong thành thị phổ biến nhất đương nhiên là con người, mà con người là linh hồn của vạn vật, trời sinh đã có tâm tình phong phú hơn các động vật khác, đồng thời cường độ hồn phách cũng cao hơn, loại vong hồn này vừa vặn chính là thích hợp nhất làm “linh chủng” dẫn dắt.

Bởi vậy hồ yêu này mấy ngày gần đây mới có thể liên tục gây án, giết người đoạt hồn, hơn nữa mỗi lần động thủ đều dùng hết thủ đoạn cực độ tra tấn người bị hại, chính là vì làm cho vong hồn oán khí cùng sợ hãi càng thêm mãnh liệt, để sớm gom đủ lượng để hấp dẫn linh chủng xuất hiện.

Nói đến cũng là tên này xui xẻo, kỳ thật nó từ nửa tháng trước đã tới Thẩm Thành, nhưng bởi vì trời sinh giả dối cẩn thận, hồ yêu cũng không lập tức có động tác, mà là không ngừng quan sát, dò xét có đối thủ nào có thể uy hiếp đến bản thân hay không.

Trong lúc này còn náo loạn Ô Long, nó thiếu chút nữa bị mấy băng nhóm giả hòa thượng giả đạo cao tăng, lừa gạt chung quanh dọa chạy mất.

Thẳng đến mấy ngày gần đây, hồ yêu theo dõi hồi lâu mới coi như yên lòng, cảm thấy trong thành không có thứ gì có thể uy hiếp đến mình, vì thế động thủ bắt đầu thu thập vong hồn.   

Trùng hợp chính là, đám người Tiêu Dật vừa vặn chính là mấy ngày nay mới trở về, nếu như trễ thêm một chút nữa, có thể thật sự đã bị hồ yêu này đắc thủ chạy trốn.

Hiểu rõ lai lịch sự tình, Tiêu Dật đứng lên đặt kiếm phong lên cổ hồ yêu, sắc mặt lạnh nhạt: “Ngươi vì tư lợi của bản thân mà tàn sát sinh linh vô tội, tội ác tày trời, còn có cái gì muốn nói sao? ”

Hồ yêu kia sau khi nghe tự biết không có cơ hội sống sót, đột nhiên trở nên cứng rắn, nó cười hắc hắc, trong ánh mắt nhìn về phía Tiêu Dật có thêm vài phần đùa cợt:

“Nói ta tội ác tày trời, thời điểm nội bộ nhân tộc các ngươi công kích lẫn nhau, dùng thủ đoạn so với ta tàn nhẫn hơn nhiều, ngươi có tư cách gì…”

Xuy ——

Kiếm phong xẹt qua, đầu hồ yêu thuận thế lăn xuống, trong đôi mắt mở to còn lưu lại một chút kinh ngạc trước khi tử vong.

Tiêu Dật bĩu môi tiện tay lấy ra mấy quả hỏa hành phù đánh vào thi thể hồ yêu, đem nó đốt thành tro tàn, theo gió thổi tan.

“Hảo tâm bảo ngươi lưu lại di ngôn, ngược lại giáo huấn ta, nói giống như yêu giới liền một mảnh yên bình vậy.” Miệng hắn lẩm bẩm hai câu.

Đây cũng là sự thật, quy luật rừng rậm ở đâu cũng áp dụng, xã hội loài người ít nhất còn có quy tắc hạn chế, sẽ không dễ dàng gây ra mạng người, mà những yêu quỷ tà từ kia cũng không có quy củ gì, chỉ cần nhìn nhau không đúng là có thể biến thành một hồi sinh tử đánh nhau, tính mạng loại vật này không chút đáng giá.

Trả lời