Sóng gió

Sau khi Lý Xuân đưa ra ý nghĩ này, Bàng Minh Viễn cũng cười khổ lắc đầu, “Tân Vũ hắn vẫn nói đông y của mình rất kém cỏi, đi ra ngoài khám bệnh cho người ta đó là hại tính mạng người khác, bất quá lúc cậu ta ở trường học, mỗi một môn thành tích đều đứng đầu, mà lúc trước thành tích cậu thi vào trường lại càng đạt tới điểm số trọng điểm, lúc trước cậu ta chỉ là điền vào một cái tình nguyện, đó chính là Đại học Y học Trung y Bằng Thành”
“A”, đối mặt với Bàng Minh Viễn tiết lộ, lý Xuân bọn họ mỗi người đều hai mặt nhìn nhau, vượt qua đại học trọng điểm, nhưng cuối cùng chỉ điền vào một đại học hạng ba, đông y thuật có thể áp đảo đệ tử của Đông y thế gia, Triệu Tân Vũ này thật đúng là làm cho bọn họ ngoài dự liệu.
– Bàng Minh Viễn, dựa theo ngươi nói như vậy, thành tích các môn học của hắn đều rất tốt, theo đạo lý ở trong đại học hẳn là lấy được chứng chỉ hành y, đây vì sao hiện tại còn phải đi khảo hạch chứng chỉ tư cách Trung y.
Bàng Minh Viễn khẽ thở dài một tiếng, hắn từ trong điện thoại di động tìm ra mấy tấm ảnh, “Hắn trước khi tốt nghiệp xảy ra một chuyện ngoài ý muốn, đó là một vụ án giết người liên hoàn, hắn là người sống sót duy nhất sau tai nạn kia”
“Ý anh là vụ án liên hoàn bằng thành sát hại anh trai mang đi”, cô gái mặt búp bê mang theo một tia kinh ngạc hỏi.
Khi nhìn thấy Bàng Minh Viễn gật đầu, trong mắt bọn họ xuất hiện một tia đồng tình, đồng thời đều nhìn ảnh chụp trong điện thoại di động của Bàng Minh Viễn, mấy tấm ảnh kia đều là Triệu Tân Vũ chụp lại trước và sau khi xuất viện.
Nhìn thấy kết quả chẩn đoán cùng bộ dáng không đành lòng nhìn của Triệu Tân Vũ, bọn Lý Xuân càng chấn động không gì sánh được, “Thần y, Triệu Tân Vũ này còn thật sự là thần y, chuyên gia đại phu cũng không thể trị què, mặt sẹo khiến hắn khôi phục, Bàng Minh Viễn nhanh liên lạc với hắn, ta muốn bái hắn làm thầy”
– Hắn đổi acc, ta hơn một năm nay vẫn luôn hỏi thăm tung tích của hắn.
Bàng Minh Viễn đột nhiên nhìn về phía cô gái mặt búp bê, “Tiểu Lực, cậu nói xem Tân Vũ hiện tại đang ở đâu đấy.”.
– Bằng Thành một địa phương tên là Tây Hàn Lĩnh, ta vừa rồi cho các ngươi xem những phòng ốc cùng đất trồng rau, nghe nói đều là của hắn.
Bàng Minh Viễn gật gật đầu, “Ta biết hắn ở đâu rồi, ta liền đi tìm hắn.”
– Bàng Minh Viễn, cái này sắp qua ngày 1 tháng 5, chúng ta đến lúc đó cùng nhau đi qua, ta nghe nói hắn trồng ra rau, cá nuôi ra hương vị cực đẹp, mặt oa oa tiểu lực nũng nịu nói.
– Được, ai trong các ngươi đi qua, đều đã chuẩn bị sẵn sàng.
…………
“Tân Vũ, mấy người Triệu Thế Minh đi ra, bọn họ ở trong thôn tuyên bố chuyện kia còn chưa dứt”, hôm nay Hàn Thiên Lượng tâm sự nặng nề nói với Triệu Tân Vũ một chuyện.
Triệu Tân Vũ hơi sửng sốt, cái tên Triệu Thế Minh này từng khiến hắn rất bất đắc dĩ, bất quá hiện tại hắn đối với người như Triệu Thế Minh căn bản không thèm để ý.
Nhìn thấy Triệu Tân Vũ sững sờ, Hàn Thiên Lượng còn tưởng rằng Triệu Tân Vũ vẫn kiêng kỵ Triệu Thế Minh như trước, ông khẽ thở dài một tiếng, “Trong khoảng thời gian này tôi bảo Hàn Lập bọn họ tới đây đi dạo nhiều hơn, không cần lo lắng cho anh ta, anh ta vốn là một kẻ vô lại, tìm phiền toái cũng là vì kiếm mấy đồng tiền nhỏ, nếu không… ”
Triệu Tân Vũ lắc đầu, “Hàn gia gia, không cần để ý tới hắn ta, loại người như hắn sẽ được một tấc tiến một thước”.
Nói xong lời này, Triệu Tân Vũ nhìn về phía Hàn Thiên Lượng, “Ông nội Hàn, bên kia ẩm thực Tây Hàn trong thành thế nào”.
“Rất bận rộn, bọn Lục Minh đều có chút bận rộn không tới được, những người trong thôn chúng ta đều nói có chút ăn không nổi” Nói đến ẩm thực Tây Hàn, Hàn Thiên Lượng nhất thời có tinh thần.
Món ăn Tây Hàn chủ yếu là rau củ trong đại viện, ngày đầu tiên khai trương cũng đã quá tải, trong vòng vài ngày đã là danh mãn Bằng Thành, trong khoảng thời gian này không nói là người của Bằng Thành, ngay cả người dân khu vực xung quanh cũng chuyên môn đi tây hàn rau quả mua rau.
