Hợp tác kỳ lạ

Bạch Hạo Thiên lắc đầu, “Tân Vũ, thân thể cậu khôi phục một thời gian ngắn, trong khoảng thời gian này cái gì cũng không cần suy nghĩ, mặt khác ông nội cậu bọn họ còn không biết cậu rốt cuộc đi ra ngoài làm gì, cậu như vậy ngẫm lại nên nói với bọn họ như thế nào. ”
“Mộng Mộng ba người?”
“Ba người bọn họ biết ngươi giúp chúng ta dẫn địch tiến vào Thải Lương Sơn, bất quá cụ thể ngươi là tình huống gì, bọn họ cũng không rõ ràng lắm.”
Triệu Tân Vũ gật gật đầu, “Được rồi, tôi về nghỉ ngơi trước. ”
Rời khỏi chỗ bọn Bạch Hạo Thiên, Triệu Tân Vũ cũng không trở về phòng mình, mà trực tiếp đi xuống tầng hầm, mình bị thương nặng như vậy, hắn nhất định phải mau chóng khôi phục.
Sáng sớm hôm sau, đám Đỗ Mộng Nam vẫn như thường ngày đứng lên, bọn họ ra ngoài nhìn thấy Hắc Phong nằm sấp trong viện, Kim Ngân, Kim Vũ ngồi xổm trên nóc nhà, ba người thoáng cái kích động.
Chờ vào phòng Triệu Tân Vũ, bọn họ chỉ nhìn thấy ba lô bình thường của Triệu Tân Vũ, bất quá cũng không nhìn thấy bóng dáng Triệu Tân Vũ.
Tuy nói không nhìn thấy Triệu Tân Vũ, trái tim ba người cũng hoàn toàn buông xuống, các nàng đều biết người khiến các nàng lo lắng kia đã trở về.
Đi vào phòng bếp, trong rừng tử trúc cũng không thấy Triệu Tân Vũ, các nàng lại trở về, ánh mắt nhìn về phía Hắc Phong, Hắc Phong hướng về phía tầng hầm gầm vài tiếng.
Ngẫm lại lời bọn Bạch Hạo Thiên nói, ba người cũng đoán được Triệu Tân Vũ ở tầng hầm hẳn là chữa thương, ba người cũng không nghĩ nhiều.
Sau đó Mạnh Phi Yến, Mạnh Liệt bọn họ cũng nhìn thấy Hắc Phong, Kim Ngân, Kim Vũ, bọn họ cũng biết Triệu Tân Vũ trở về, chờ đến giữa trưa cũng không thấy Triệu Tân Vũ đi ra nấu cơm, bọn họ lúc này mới hỏi, Đỗ Mộng Nam bọn họ cũng không dám nói Triệu Tân Vũ bị thương ở bên ngoài, bọn họ cũng chỉ có thể nói, hắn ở trong núi có cảm ngộ, mấy ngày nay phải bế quan vài ngày.
Lại qua ba ngày, bọn Đỗ Mộng Nam rốt cục gặp được Triệu Tân Vũ, ba ngày một mực bế quan khôi phục, tuy nói không có khôi phục như cũ, nhưng ít nhất ở trước mặt người nhà không bị bọn họ phát giác, mà Đỗ Mộng Nam bọn họ đều biết lần này Triệu Tân Vũ bị thương không, bọn họ cũng không chủ động nhắc tới chuyện này.
Thời gian trôi qua từng ngày, Triệu Tân Vũ khôi phục càng ngày càng nhanh, lại đưa cho hội thảo Đông y bên kia một nhóm hoa vụ vân ẩm có khẩu vị không giống nhau, càng làm cho những danh gia Đông y kia kinh ngạc, mà bọn Hoa Tất bọn họ cũng biết Triệu Tân Vũ trở về. Lại bắt đầu liên lạc với Triệu Tân Vũ giúp bọn họ giải thích nghi hoặc.
Khi hội thảo đông y kết thúc viên mãn, vết thương của Triệu Tân Vũ cũng hoàn toàn khôi phục, mỗi một ngày đều khôi phục, khổ tu, tu vi của Triệu Tân Vũ từ Hoàng Vũ cảnh hậu kỳ cũng đột phá đến hoàng vũ cảnh hậu kỳ đỉnh phong.
Tuy nói khôi phục, Triệu Tân Vũ cũng không có đi ra ngoài, hắn đang suy nghĩ quá trình Tam Tiêu sơn, Thái Lương sơn bị truy tung, phản sát cùng với cuối cùng bị đánh lén, hắn tổng kết được mất trong đó, những thứ này đối với nghiên cứu chiến lược chiến thuật của người Oa có tác dụng rất lớn.
Triệu Tân Vũ khôi phục khoảng thời gian này, bởi vì hội thảo, sức ảnh hưởng của Hoa Vụ Vân Ẩm càng lúc càng lớn, cho dù là Triệu Tân Vũ đã xác định rõ Hoa Vụ Vân Ẩm sẽ không hợp tác sản xuất, tạm thời cũng sẽ không bán ra bên ngoài, nhưng mỗi ngày Hàn Quân vẫn có thể nhận được không ít điện thoại hy vọng hợp tác hoặc đại lý.
Sau khi Triệu Tân Vũ khôi phục, La Tiêu, Mạnh Liệt không rõ tình huống phát hiện, Triệu Tân Vũ so với trước kia càng thêm thành thục, ổn trọng, rất nhiều lúc bọn họ từ trên người Triệu Tân Vũ càng có thể nhìn thấy bóng dáng được xưng là chiến thần Triệu Phá Lỗ.
Phát hiện này, càng làm cho trong lòng bọn họ tràn ngập chờ mong, đại ca Triệu Phá Lỗ của bọn họ đã từng bằng vào lực lượng của chính mình làm kẻ địch có mưu đồ với bọn họ sợ hãi, nếu như Triệu Tân Vũ trưởng thành đến mức đó, bọn họ căn bản không cần lo lắng âm mưu quỷ kế của địch nhân.
“Tân Vũ, ngươi tới vô ưu thực phủ một chuyến.”
Triệu Tân Vũ nhíu nhíu mày, Hàn Quân thường xuyên gọi điện thoại cho hắn, mấy năm qua, hắn từ giọng điệu của Hàn Quân có thể nghe ra là chuyện tốt hay là chuyện xấu.
Bây giờ hắn lại nghe ra một tia bất đồng trong lời nói của Hàn Quân , bên phía bọn Hàn Quân lại gặp phải phiền toái, hơn nữa Hàn Quân bọn họ còn không giải quyết được.
Nhìn thời gian trên điện thoại di động, hơn chín giờ sáng, lúc này Vô Ưu Thực Phủ không có mở cửa, hắn để cho mình đi bên kia làm cái gì.
“Tân Vũ, làm sao vậy.” Nhìn thấy Triệu Tân Vũ bỏ điện thoại di động vào túi áo, cầm lấy ba lô của anh, Mạnh Liệt biết Triệu Tân Vũ muốn đi ra ngoài, hơn nữa còn nhận một cuộc điện thoại, điều này làm cho bọn họ dự cảm khẳng định trong thôn hẳn là nên có chuyện gì
“Không biết, Hàn Quân bảo ta đi vô ưu thực phủ một chuyến bên kia, ta đi qua xem một chút.”
Vô Ưu Thực Phủ, tuy nói ở bên cạnh thôn Tây Hàn Lĩnh, bởi vì các món ăn, các loại sản phẩm quan hệ, Vô Ưu Thực Phủ là khu vực trung tâm của Tây Hàn Lĩnh, cho dù là vào lúc này, mỗi ngày người tụ tập ở Vô Ưu Thực Phủ đều có hàng trăm ngàn.
Giờ phút này dân chúng ở Vô Ưu Thực phủ bên này đều tụ tập đến trước cửa Vô Ưu Thực phủ, trước cửa Vô Ưu Thực phủ dựng lên không ít trường thương đoản pháo. Ba người trung niên hơn bốn mươi tuổi chỉ trỏ về phía Vô Ưu Thực phủ cùng với hoa sơn trà trước cửa.
Ở phía sau bọn họ còn có mười mấy người này không ngừng gật đầu phụ họa, cách đó không xa là Hàn Quân , Hàn Lập cùng với Tưởng Phi cực ít xuất hiện mặt không chút thay đổi, bọn họ không ngừng nhìn về một phương hướng, đáy mắt có một tia lo lắng.
