Anh em gặp nhau

Lang Khiếu Lâm, khu vực mà bầy sói thường xuyên tụ tập, bởi vì thanh lang ở khu vực này, cho dù có du khách tới, bọn họ cũng không dám tiến vào rừng, cho nên Trương Kiến Nghiệp sống trong rừng Lang Khiếu bọn họ cũng không bị ngoại giới quấy rầy.
Một sân nơi bọn Trương Kiến Nghiệp ở, dưới cái nắng chói chang, những người Trương Kiến Nghiệp vẫn đang luyện tập như trước, quần áo trên người mỗi người đều bị mồ hôi thấm ướt, hiện tại khu vực này so với quân doanh chỉ thiếu một phần tiếng hò hét.
Đỗ Xuân Dương ngày đầu tiên tới đây sẽ cùng Triệu Tân Vũ tỷ thí, kết quả Triệu Tân Vũ căn bản không có ra tay, Đỗ Xuân Dương liền bại.
So với lúc mới tới, trên người Đỗ Xuân Dương xuất quyền không còn một loại tiếng bạo liệt rất nhỏ nào, nhưng khí tức trên người lại càng thêm ngưng thật.
Trong rừng cây có một trận tiếng thanh lang gầm nhẹ truyền vào tai một đám người đang tu luyện, tuy nói bọn họ không có đi ra ngoài, nhưng bọn họ lại biết là ai tới, bởi vì những người khác tới Thanh Lang sẽ không phải là loại phản ứng này.
Khi Triệu Tân Vũ xuất hiện ở sân, nhìn thấy đám người Trương Kiến Nghiệp cả người đầy mồ hôi, hắn hài lòng gật gật đầu, những người này đã từng vì quốc gia mà đổ máu, đổ mồ hôi, đã từng cô đơn một đoạn thời gian, nhưng hiện tại bọn họ tuy nói tuổi tác không nhỏ, nhưng trên người bọn họ lại tỏa ra một phần nhiệt tình lúc trước.
– Tân Vũ, đến luận bàn một chút.
Triệu Tân Vũ cảm thụ khí tức trên người Đỗ Xuân Dương một chút, “Không sai, tu vi càng tiến thêm một bước đạt tới ám kình”.
Trong lúc nói chuyện, thân thể Triệu Tân Vũ đột nhiên khẽ động, giống như lần trước đã đến trước người Đỗ Xuân Dương, ánh mắt Đỗ Xuân Dương co rụt lại, khí tức trên người kích động, hai quyền đồng thời đánh ra, không có một chút tiếng vang nào, nhưng chung quanh nắm đấm tựa hồ xuất hiện một tia gợn sóng nhàn nhạt.
Sau một khắc thân thể Triệu Tân Vũ đang động, lấy tư thế một người thường căn bản không làm ra tránh được hai quyền của Đỗ Xuân Dương, sau đó liền xuất hiện ở phía sau Đỗ Xuân Dương.
Nhìn thấy một màn này, trên mặt rất nhiều người toát ra một tia bất đắc dĩ, vốn bọn họ nghĩ chính là Đỗ Xuân Dương tu vi tinh tiến, cho dù thất bại cũng có thể cùng Triệu Tân Vũ chu toàn một hồi, nhưng không nghĩ tới một tiểu cảnh giới đột phá, chống lại Triệu Tân Vũ vẫn là một động tác ban đầu, Đỗ Xuân Dương lại thất bại.
Không giống lần trước, lúc này trên mặt Đỗ Xuân Dương không có rung động, cũng không có mất mát thất bại, ngược lại có một tia kích động.
– Tân Vũ, rốt cuộc ngươi đạt tới cấp độ đó, nếu không cậu cùng lão đội trưởng luận bàn luận bàn.
Trương Kiến Nghiệp vẫn làm cho người ta có một loại cảm giác tang thương như trước, nếu như đặt hắn ở bên ngoài mà nói, bất cứ ai cũng sẽ cho rằng Trương Kiến Nghiệp là một công nhân nông dân không gì sánh được, bất quá Triệu Tân Vũ lại có thể cảm nhận được khí tức của Trương Kiến Nghiệp đã đạt tới trình độ nội liễm.
Hắn không có cùng Trương Kiến Nghiệp luận bàn qua, nhưng hắn có thể cảm giác được Trương Kiến Nghiệp đến chỗ hắn trong khoảng thời gian này, tu vi so với những người khác còn cao hơn một tầng, tu vi của hắn thấp nhất đều ở hậu thiên cấp độ.
Trương Kiến Nghiệp lắc đầu, “Tôi không phải là đối thủ của Tân Vũ”.
“Lão đội trưởng, hãy thử đi.”
Ánh mắt Trương Kiến Nghiệp dao động vài cái, hắn nhìn về phía Triệu Tân Vũ, “Nếu không chúng ta thử một lần”, với tư cách là huấn luyện viên từng có Lợi Tiễn, trong lòng Trương Kiến Nghiệp cũng có một loại nhiệt huyết, tuy nói hiện tại tuổi tác không nhỏ, nhưng nhiệt huyết vẫn bành lấp như trước.
Triệu Tân Vũ gật gật đầu, hắn đi hai bước, vẻ mặt trở nên ngưng trọng, có thể trở thành huấn luyện viên của Lợi Tiễn, Trương Kiến Nghiệp khẳng định bất phàm.
