Tôi Có Một Trang Trại Di Động – Chương 14

Đế chế khởi hành

tôi có một trang trại di động
Tôi có một trang trại di động

Nhìn chằm chằm Hắc Phong đi theo phía sau cô gái, Triệu Tân Vũ ngay cả tâm giết hắn cũng có, trong lòng hắn càng nghi hoặc chính là, Hắc Phong không nói là đi theo người khác, người này ngoại trừ mình người khác chính là muốn tiếp cận cũng không được.

Hàn Thiên Lượng và Hàn Lập trong viện không ngắn, chính là bọn họ hô Hắc Phong, Hắc Phong lý cũng không để ý tới, cái tên không chịu thua kém này, lại đi theo phía sau một cô gái mà mình chưa từng gặp mặt, điều này làm cho Triệu Tân Vũ nghĩ không ra.

Nữ tử đem mấy gian phòng đều nhìn một lần, sau đó nhìn về phía Triệu Tân Vũ, “Chủ nhân của viện này là ai”.

“Là ta, ngươi là?”

Cô gái cũng sửng sốt, từ trên xuống dưới đánh giá Triệu Tân Vũ vài lần, quay đầu nhìn về phía xe ba bánh, “Xe ba bánh kia là ai đang lái”.

– Viện này chỉ có một mình ta, đương nhiên là ta mở ra.  

Nữ tử gật gật đầu, đáy mắt toát ra một tia cảm kích, nàng chỉ chỉ rau quả trong viện, “Rau quả trong viện này không tệ, phân bón dùng không ít”.

Triệu Tân Vũ trong lòng khẽ động, “Cậu yên tâm, rau quả không dùng một chút phân bón hóa học, thuốc trừ sâu, tôi vừa vặn làm một cái cải dầu nấm hương, cậu nếm thử là biết.”

Triệu Tân Vũ đây cũng là lời khách sáo, lại không nghĩ nữ tử căn bản không có bất kỳ lời đề cao nào, trực tiếp đi đến phòng kia của hắn, trực tiếp động đũa.

Một ngụm đi xuống, nữ tử chính là sửng sốt, “Món ăn này là ngươi làm”. Bất quá lập tức nghĩ đến, cái viện này chỉ có một người một chó, nàng không nói gì, một đĩa nấm hương cải dầu, vài phút sau chỉ còn lại có một cái đĩa rỗng.

Nhìn đĩa rỗng, Triệu Tân Vũ rất là không nói gì, làm sao lại đem mình trở thành chủ nhân?

“Ta là Đỗ Mộng Nam, ngày đó đa tạ ngươi cứu ta” Lúc Triệu Tân Vũ ngẩn người, nữ tử xoay người, đưa tay nói.

Triệu Tân Vũ sửng sốt, hắn luôn cảm thấy khi nào đã gặp qua nữ tử, nữ tử này vừa nói, hắn mới nghĩ đến, nữ tử chính là nữ tử tối hôm đó bị mình nhặt về.

– Triệu Tân Vũ, cũng không phải đại sự gì, cảm tạ thì không cần, bất quá ngày sau tốt nhất không nên cùng người ngày đó ăn cơm cùng một chỗ, ngày đó ngươi cũng không phải say rượu, mà là bị người hạ dược.

Sắc mặt Đỗ Mộng Nam đột nhiên biến đổi, khuôn mặt trở nên xanh mét, “hèn hạ”.

Lúc mắng ra hai chữ này, trong mắt Đỗ Mộng Nam đã ngập đầy nước mắt, cô vẫn cảm giác ngày đó mình uống say, lại không muốn bị hạ dược, nếu như ngày đó gặp phải không phải Triệu Tân Vũ, hậu quả của mình hắn cũng không dám nghĩ tới.

Triệu Tân Vũ khẽ thở dài một tiếng, “Ngươi tới đây chính là vì việc này đi”

Đỗ Mộng Nam gật gật đầu, “Cảm ơn anh, nếu ngày đó gặp anh, anh… ”

– Không có việc gì, nhấc tay chi lao, cũng là ta học qua Đông y, nếu như ta chưa từng học qua Đông y, ngày đó ta liền báo cảnh sát.

“Sau đó, bạn cho tôi biết những gì đang xảy ra ngày hôm đó.”

Triệu Tân Vũ không giấu diếm một chút nào, đem chuyện xảy ra ngày đó nói cho Đỗ Mộng Nam, Đỗ Mộng Nam mặt ửng đỏ, trong lòng cảm thấy may mắn.

“Đó là 100.000 đô la, cảm ơn anh đã cứu tôi ngày hôm đó.”

Trả lời