Tôi Có Một Trang Trại Di Động – Chương 16

Bước đầu tiên khởi hành

tôi có một trang trại di động
Tôi có một trang trại di động

Thân thể mềm mại của Đỗ Mộng Nam chấn động mạnh, phải biết rằng từ nhỏ đến lớn ngoại trừ người thân cận nhất, không nói là có loại tư thế ấm áp này, ngay cả tay cũng chưa từng chạm qua.

Hiện tại lại bị một thanh niên quen biết cô không bao lâu ôm lấy, tuy nói Triệu Tân Vũ sợ cô té ngã, nhưng bản năng lại làm cho cô có phản ứng khó chịu.

Đỡ Đỗ Mộng Nam dậy, Triệu Tân Vũ trừng mắt nhìn Hàn Lập, “Tiểu tử ngươi khi nào trở về, đã bao nhiêu người còn lỗ mãng như vậy”.

– Hôm qua ta trở về, Tân Vũ, tiểu tử ngươi được a, đều tìm được bạn gái, giới thiệu một chút.

Hàn Lập vừa nói ra lời này, Đỗ Mộng Nam vốn đã xấu hổ khó chịu đỏ mặt, ngay cả cổ cũng biến thành đỏ, giờ phút này nếu trên mặt đất có một khe hở, nàng hận không thể chui vào khe hở.

– Nói bậy cái gì, đây là Đỗ Mộng Nam, rau củ này của ta có thể bán đi, toàn bộ đều dựa vào Đỗ Mộng Nam hỗ trợ.

– Đỗ Mộng Nam, đây là bạn tốt của ta Hàn Lập.

Đỗ Mộng Nam đỏ mặt chào hỏi Hàn Lập, Hàn Lập cười ha ha, “Thực xin lỗi, tôi hiểu lầm hai người rồi”.

Trong lúc nói chuyện, Hàn Lập nhìn về phía đại viện, lập tức ánh mắt sáng lên, giờ phút này tuy nói cà chua, dưa chuột, cà tím, đậu đậu những loại rau này vừa mới chín không có mấy ngày, nhưng cả viện cũng là sinh cơ bừng bừng, hoàn toàn khác với vườn rau trong tưởng tượng của hắn.

Cây cà chua rất mạnh, trên đó treo đầy cà chua, xanh, đỏ nhạt, đỏ bừng. Cây non cao 1m56 treo ít nhất bốn năm mươi quả cà chua, nhiều cà chua như vậy cơ hồ che đi lá, cũng chỉ có đỉnh có thể nhìn thấy lá màu xanh đậm.

Giá dưa chuột cao chừng hơn hai thước, mặt trên tràn đầy dưa chuột màu xanh biếc, trên dưa chuột hơi nước ngưng tụ, một đám tựa như vẽ ra vậy.

Cà tím, ớt xanh cũng là quả to, vóc dáng to không nói, màu sắc còn chính xác, đậu càng không nhìn thấy lá, nhìn thấy đều là đậu dài hơn một thước.

Hàn Lập nuốt vài ngụm nước miếng, đi qua hái một quả dưa chuột, lau cũng không lau, răng cắn một đoạn, thanh thúy ngọt ngào không nói, trong miệng còn có một mùi thơm nhàn nhạt.

“Đây đều là do anh trồng ra”, nuốt xuống miếng dưa chuột này, Hàn Lập có chút ngẩn người, anh cũng là một đứa trẻ xuất thân từ nông thôn, mấy năm nay vẫn làm việc bên ngoài, kiến thức càng rộng, nhưng loại rau này anh thật sự là lần đầu tiên nhìn thấy. Mà hương vị này cũng chỉ là ở chỗ Triệu Tân Vũ ăn qua khoảng thời gian qua năm mới.

Trồng rau thành công, hơn nữa thương thế gần như khỏi hẳn, hiện tại Triệu Tân Vũ tâm tình cũng rất tốt, cho nên trước kia trong lòng hắn tự ti cũng chậm rãi biến mất.

Hiện tại Hàn Lập giật mình, Triệu Tân Vũ đương nhiên cảm thấy tự tin, anh cười ha ha, “Hàn Lập, anh qua năm mới nhưng đã đáp ứng tôi, nếu như rau quả của tôi có tiêu thụ, anh sẽ trở về giúp tôi, lời này còn nhớ rõ đi”

Hàn Lập lại cắn một miếng dưa chuột, “Không cần cậu nói, tôi nghe cha tôi nói, hiện tại rất nhiều khách sạn ở Bằng Thành đều đang tìm rau quả của cậu, anh em quyết định, sau này sẽ đi theo anh làm, đúng rồi, anh trai tôi bọn họ cũng chỉ trong một hai ngày này trở về, cậu nghĩ làm thế nào không?”

Đỗ Mộng Nam đã khôi phục lại nghe Hàn Lập và Triệu Tân Vũ đối đáp, trong lòng khẽ thở dài một tiếng, rau mà Triệu Tân Vũ trồng ra có mùi vị cực đẹp, cô dám nói nếu rau quả của Triệu Tân Vũ vẫn cung cấp cho khách sạn Bằng Thành, khách sạn khẳng định có thể áp đảo khách sạn khác, đây cũng là nguyên nhân cô muốn đặt mua toàn bộ rau quả trong đại viện.

– Triệu Tân Vũ, hiện tại người Bằng Thành khắp nơi đều đang tìm kiếm rau quả ngươi trồng, ngươi có thể ở phụ cận tìm một chỗ mở một chỗ bán rau, khu vực này giá nhà thấp, cách chỗ của ngươi cũng gần, chỉ cần có rau, làm ăn khẳng định có thể cháy. Đỗ Mộng Nam nhẹ giọng nói.

Trả lời