Tôi Có Một Trang Trại Di Động – Chương 21

BBQ

tôi có một trang trại di động
Tôi có một trang trại di động

“Hắc Phong”.

Triệu Tân Vũ một tiếng này giống như thánh chỉ, vẻ mặt Hắc Phong trong nháy mắt uể oải, cúi đầu ngoan ngoãn chạy về phía Triệu Tân Vũ, đầu to cọ vài cái trên đùi Triệu Tân Vũ, biểu tình kia tựa như đứa nhỏ làm sai chuyện.

Lần này, trong mắt bốn cô gái kinh hoảng trong nháy mắt toát ra biểu tình kinh ngạc, các nàng thật đúng là không nghĩ tới đại cẩu vừa rồi còn hung ác vô cùng lại xuất hiện một màn buồn cười như vậy.

– Ngươi tên này thật đúng là không có hứng thú, bốn người các nàng đều nói mình không sợ trời không sợ đất không sợ, ta là để cho Hắc Phong dọa bọn họ. Đỗ Mộng Nam bĩu môi.

Nói xong lời này, Đỗ Mộng Nam xoay người chỉ chỉ cửa lớn, “Vậy là chuyện gì xảy ra, ngươi làm chuyện gì mà người ta oán hận, để cho người ta hắt sơn”.

Triệu Tân Vũ bất đắc dĩ cười khổ một chút, “Là mấy tên lưu manh trong thôn, bọn họ muốn lấy thức ăn ta trồng không công, ta không cho bọn họ, bọn họ liền quấy rối”

“Báo cảnh sát”.

“Vô dụng, đúng rồi, hôm nay cô làm sao rảnh rỗi” Triệu Tân Vũ cười hỏi, anh nhớ rõ từ lần trước mang theo dưa hấu rời đi, Đỗ Mộng Nam đã có một khoảng thời gian không tới.

– Mấy ngày đó đi ra ngoài làm chút việc, đây không phải là vừa vặn bọn họ tới tìm ta, ta dẫn bọn họ trải nghiệm một chút cuộc sống nông gia của ngươi, ta cùng ngươi nói bốn người các nàng chính là khuê mật tốt nhất của ta, hôm nay nếu như ngươi không thể hảo hảo chiêu đãi các nàng, ta sẽ không nhận bằng hữu như ngươi.

Bốn cô gái phục hồi tinh thần ánh mắt lóe lên vài cái, một cô gái dáng dài tựa như búp bê sứ mắt hạnh lóe lên vài cái, trên mặt xinh đẹp toát ra một tia tươi cười quái dị, cô từ trên xuống dưới đánh giá Triệu Tân Vũ ăn mặc bình thường vài lần, tựa như lão học nghiên gật gật đầu.

– Bộ dáng có thể, chính là có chút gầy, Mộng Mộng, hắn sẽ không phải là bạn trai của ngươi chứ.

Lời này của nàng, Đỗ Mộng Nam đỏ mặt, đưa tay bóp qua, “Vũ Mạt, ngươi nói bậy cái gì vậy”.

Triệu Tân Vũ lúng túng cười gượng vài tiếng, “Chúng ta chỉ là bằng hữu bình thường, các ngươi muốn ăn cái gì”.

– Đổi thủ đoạn khác, ta cùng các nàng đều cam đoan.

Ngẫm lại bốn cô gái đều là khuê mật của Đỗ Mộng Nam, vườn rau của mình cũng chỉ có mấy loại rau, chỉ dùng rau cải chiêu đãi đối phương, tuy nói hương vị khẳng định có thể hấp dẫn bọn họ, nhưng cảm giác kém không ít.

– Ta sẽ làm thịt nướng cho các ngươi đi.

“Bạn vẫn có thể làm thịt nướng.” Đỗ Mộng Nam nhìn chằm chằm Triệu Tân Vũ, trong mắt toát ra một tia không thể tin được, cô biết Triệu Tân Vũ đến từ nông thôn, năm năm học đại học ở Bằng Thành vẫn cần cù học hành, vốn tưởng rằng người này có tay nghề nấu nướng tốt, lại không nghĩ người này còn có thể nướng thịt.

Tuy nói thời gian bọn họ ở chung không quá dài, nhưng cô đối với Triệu Tân Vũ cũng có chút hiểu biết, người này dám vứt bỏ món xào mà anh am hiểu đi nướng thịt, đó chính là nói anh đối với tay nghề nướng thịt của mình rất tự tin.

Triệu Tân Vũ cười ha hả, “Những đứa trẻ lớn lên ở nông thôn, có mấy người không biết nướng thịt”.

Hắn nói cũng là nói thật, điều kiện trong thôn không tốt, rất nhiều lúc bọn nhỏ đều bắt gà rừng, thỏ rừng tự mình nướng ăn, mà Triệu Tân Vũ còn có một ông nội trù nghệ rất cao, rất nhiều lúc lão gia tử cũng chỉ điểm cho hắn, điều này làm cho kỹ thuật nướng thịt của hắn rất không tệ, thời đại đó cùng bạn chơi vào núi, tất cả gà đồi, thỏ rừng đều do hắn hoàn thành.

– Cần cái gì, ta bảo Gia Mẫn đưa tới.

Trả lời