Đỗ Mộng Nam các nàng cũng biết tình huống của Trịnh Mẫn, bọn họ đồng tình với một nhà Trịnh Mẫn, đồng thời cũng quen biết Trịnh Mẫn, mà mỗi một lần tới đây đều là Đỗ Mộng Nam gọi đồ ăn, Trịnh Mẫn đi làm, Trịnh Mẫn còn tưởng rằng Đỗ Mộng Nam là bạn gái chính hiệu của Triệu Tân Vũ.
– Mẫn tỷ, không cần ra ngoài mua, ta thấy cá chép trong Lạc Thủy có không ít cũng không sai biệt lắm cũng có nửa cân, hôm nay chúng ta ăn cá chép.
Trịnh Mẫn hơi sửng sốt, trên mặt toát ra một tia ngượng ngùng, “Tân Vũ, ngươi cũng biết chỗ này của chúng ta, cá chép có nhiều xương, người nguyện ý ăn bản thân cũng không nhiều lắm, ta sẽ không làm.
“Đúng vậy, chị Mẫn nói đúng, cá chép nhiều gai như vậy, ăn thế nào” Đỗ Mộng Nam bĩu môi.
Vũ Mạt cười khanh khách, nhìn về phía Triệu Tân Vũ, “Anh đúng là một khúc gỗ, nữ chủ nhân đều lên tiếng, anh còn dám phản kháng”
Lời này khiến mặt Đỗ Mộng Nam và Triệu Tân Vũ đồng thời đỏ lên, bất quá trong khoảng thời gian này, vũ mạt bọn họ rất nhiều lúc đều lấy hai người ra đùa giỡn, Đỗ Mộng Nam mới đầu còn đuổi đánh bọn họ, đến bây giờ cũng thành thói quen, nhiều nhất cũng chỉ là đỏ mặt một chút.
Triệu Tân Vũ lắc đầu, “Chờ làm ra các ngươi ăn là biết, ta đi vớt cá, Mẫn tỷ, tỷ cắt cho bọn họ một quả dưa”
“Tân Vũ, ta đi hái”, thông qua khoảng thời gian này, Trịnh Mẫn cũng biết Triệu Tân Vũ chính là một con vịt khô chính đạo, hiện tại nước ở Lạc Thủy sâu không sai biệt lắm hơn hai thước, nếu như rơi xuống mà nói…
Triệu Tân Vũ cười ha ha một tiếng, “Mẫn tỷ, tỷ yên tâm đi, có lá rau căn bản không cần tới gần mép nước, có lưới là được.”
Trịnh Mẫn hơi ngẩn ra, gật gật đầu, kỳ thật đến bây giờ cô vẫn còn có chút nghi hoặc, cá trong nước Lạc Thủy thích ăn lá rau trong viện, rất nhiều lúc bọn Hàn Lập không có việc gì câu cá, mua về câu mồi không được cá, nhưng tùy tiện treo một phiến lá rau dám câu được.
Cũng chính là hơn mười phút đồng hồ, bọn Đỗ Mộng Nam đang ăn dưa nhìn thấy Triệu Tân Vũ xách theo một cái thùng nước trở về, một đám người vì đi qua, các nàng nhìn thấy trong thùng có hơn hai mươi con cá chép gần bảy tám lượng đang quay cuồng.
So với sự kinh ngạc của bọn Đỗ Mộng Nam, đáy mắt Trịnh Mẫn xuất hiện một tia nghi hoặc, nàng mỗi ngày cho cá ăn, cũng biết cá trong lạc thủy sinh trưởng rất nhanh. Nhưng dường như không thấy cá chép lớn như vậy.
“Cá chép lớn như vậy cũng không thấy nhiều lắm”, Trịnh Mẫn trong lúc nghi hoặc cười nói.
Triệu Tân Vũ ha hả cười, “Có, bất quá số lượng không nhiều lắm, đúng rồi, ta vừa rồi còn nhìn thấy hai ba cân cá trích, cá cỏ, chờ ngày nào đó chúng ta nếm thử.
“Không được, ta không ăn cá chép, ta muốn ăn cá trích” Đỗ Mộng Nam bĩu môi nói.
– Chờ ngươi ăn, nếu như cảm thấy cá chép không ngon, ta làm cho ngươi làm cá trích.
Đám người Vũ Mạt lắc đầu, đồng loạt thở dài một tiếng,”Các ngươi đừng có sở thích trước mặt chúng ta với tú ân ái được không, chiếu cố một chút cảm thụ của chúng ta có được hay không.”
“Tử Vũ Mạt, ngươi tìm đánh”, lúc này đây Đỗ Mộng Nam đỏ bừng mặt, nhảy chân đuổi theo Vũ Mạt, Triệu Tân Vũ bên này gọi Trịnh Mẫn một chút, hai người đi vào phòng bếp chuyên môn trang trí ra.
“Tân Vũ, trù nghệ của cậu thật sự là ông nội cậu dạy cậu” Nhìn thủ pháp thuần thục của Triệu Tân Vũ, Trịnh Mẫn nhịn không được hỏi một câu, nói như vậy, cô cũng không biết hỏi bao nhiêu lần.
– Ông nội trước kia làm đầu bếp, già rồi nhặt được ta, không có thời gian đi ra ngoài, khẩu vị của nó rất bạo, làm không tốt khẳng định sẽ bị mắng.
– Trù nghệ của ngươi không đi làm đầu bếp thật đúng là đáng tiếc.
Triệu Tân Vũ cười ha ha một tiếng, “Mẫn tỷ, kỳ thật làm cá chép rất đơn giản, chị nhìn, có chỗ kia không hiểu, nói một tiếng”
Lúc nói chuyện, Triệu Tân Vũ mở chảo đun dầu, khi nhiệt độ dầu đạt tới tám phần nóng, đem cá chép cắt hoa đao bỏ vào chảo dầu, đem cá chép chiên đến hai mặt cháy vàng vớt ra, cho vào gia vị đã điều chế xong ướp.
Ướp gần nửa tiếng đồng hồ, lấy cá chép ra, lại nổ súng, khiến Trịnh Mẫn Mẫn đến bất ngờ chính là, Triệu Tân Vũ cũng không rót nước vào nồi, mà rót mấy lon bia, bỏ cá chép vào, bắt đầu thêm gia vị, mỗi lần thêm gia vị, anh đều cách nhau một chút, nói với Trịnh Mẫn gia vị sẽ có tác dụng gì.
Toàn bộ quá trình cũng chỉ vài phút, Triệu Tân Vũ nhìn về phía Trịnh Mẫn, “Thế nào, đơn giản đi”.
