Đối thủ cạnh tranh

Một chiếc ghế dài trong rừng nho trong đại viện, Đỗ Mộng Nam nằm trong lòng Triệu Tân Vũ, nhìn trên kệ một cụm nho xanh mướt có lớp phấn có chút thất thần.
Triệu Tân Vũ giờ phút này cũng có chút nghi hoặc, Đỗ Mộng Nam vừa mới từ chỗ hắn trở về, rời đi không đến một giờ, lại có hồi trở về, trên mặt tràn đầy không vui. Hắn cũng hỏi, nhưng Đỗ Mộng Nam như thế nào cũng không nói.
– Triệu Tân Vũ, ngươi nói người vì sao phải tranh quyền đoạt lợi.
Triệu Tân Vũ cười nhạt một tiếng, cúi đầu hôn nhẹ lên khuôn mặt xinh đẹp của Đỗ Mộng Nam, “Những thứ này đều là chuyện của đại nhân vật, tôi cũng không biết”.
“Vậy anh thích cuộc sống nào”.
“Tự do tự tại”.
Đỗ Mộng Nam sâu kín thở dài một tiếng, “Kỳ thật mỗi người đều nghĩ tới cuộc sống như vậy, nhưng có mấy người có thể như ý, đúng rồi, buổi chiều ta cùng ngươi nói chuyện, ngươi đã suy nghĩ qua chưa, hiện tại vô luận là Khuynh quốc khuynh thành hay là tử sắc đế quân thanh danh đều truyền ra trong giới, chỉ cần ngươi mở cửa hàng, căn bản không bao lâu, trong tay ngươi sẽ có tài phú làm cho mọi người hâm mộ.” Đỗ Mộng Nam đột nhiên nghĩ đến lời nói của phụ thân Đỗ Vĩnh Xương, nàng thích Triệu Tân Vũ, nhưng lại không muốn để cho Triệu Tân Vũ ở trước mặt người nhà mất mặt, cho nên hắn nghĩ đến việc để cho Triệu Tân Vũ phát triển trên con đường thương mại.
Ánh mắt Triệu Tân Vũ lóe lên vài cái, hắn cũng nghe Đỗ Mộng Nam nói đến mỹ phẩm, thương nhân rượu vang nổi tiếng nước ngoài đều phái đi gián điệp thương mại chuyên nghiệp tìm mình, kỳ thật mục đích của bọn họ chỉ có một cái chính là tìm được công thức khuynh quốc khuynh thành, tử sắc đế quân, để độc quyền hai loại sản phẩm này.
Công thức hắn khẳng định sẽ không bán ra, ngẫm lại Đỗ Mộng Nam nói, thứ tốt muốn chia sẻ, hắn gật gật đầu. “Tôi nghĩ về nó, nhưng tôi sẽ không sử dụng tên của tôi để làm cho sản phẩm xuất hiện.”
Đỗ Mộng Nam cười khanh khách, “Cái này rất đơn giản, hiện tại lúc xử lý nghiệp vụ có thể giữ bí mật cái này, bất quá hiện tại rất nhiều người đều thấy tiền mở mắt, công thức của ngươi giá trị liên thành, muốn phát triển lâu dài, ngươi nhất định phải đem công thức của ngươi nắm trong tay mình.”
– Tốt lắm, ta chọn vài người xem ai thích hợp.
– Còn có một chuyện, rau quả bên ngươi đã hình thành quy mô, ngươi đã nghĩ qua có tiếp tục mở rộng một chút hay không.
Khi nhìn thấy Triệu Tân Vũ gật đầu, Đỗ Mộng Nam đứng dậy tựa vào trên người Triệu Tân Vũ, “Nếu như anh lại mở rộng nghiệp vụ, tất sẽ khiến cho rất nhiều người chú ý, bọn họ sẽ nghĩ biện pháp nâng giá mua viện lạc hoang phế, đất nông nghiệp xung quanh anh, điểm này anh hẳn là nghĩ rõ ràng, cho nên tôi nghĩ anh thừa dịp sự nghiệp hiện tại vừa mới bắt đầu, đem toàn bộ viện tử hoang phế xung quanh mua lại, tôi cũng đã xem qua, bên phải viện của anh và đại viện hiện tại của cậu rất giống nhau, chỉ cần bỏ tiền ra là có thể mua được, nhưng sân phía sau đều có người ở, bên trái lại là đất nông nghiệp, Cho nên ta cảm thấy, ngươi trước tiên đem đất nông nghiệp bên trái cùng mấy cái sân bên phải đều lấy xuống.
Triệu Tân Vũ gật gật đầu, kỳ thật năm nay qua năm mới, Hàn Thiên Lượng cũng dẫn người truyền lời, chủ nhân của những căn nhà bên phải cũng ở bên ngoài có chỗ ở mới, bọn họ cũng có ý định bán sân, chẳng qua lúc đó hắn không nghĩ quá xa, cho nên không có mua.
Bây giờ nghe Đỗ Mộng Nam nói, hắn cũng cảm thấy là đạo lý này, dựa theo lời Hàn Thiên Lượng nói, năm nay sau khi trường học được xây dựng, người đi làm thuê ra ngoài phần lớn đều trở về, lao động hẳn không phải là vấn đề, chỉ cần đưa nguồn nước vào là có thể hai khu vực trái phải đại viện đều biến thành đại viện.
Nhìn tất cả những suy nghĩ của Triệu Tân Vũ, Đỗ Mộng Nam nở nụ cười, “Năm ngoái lúc cải tạo sân, tôi bảo bọn họ ở trước sân của ngươi đã đào xong kênh mương, chỉ cần ngươi đem khu vực bên phải mua được, đem một cái khe mồi đầy rác rưởi kia ký hợp đồng xuống, chỉ cần ở bên kia thoáng đào một chút, cái khe rãnh kia liền có thể biến thành đại viện thứ hai.
Triệu Tân Vũ hơi sửng sốt, ôm Đỗ Mộng Nam vào trong ngực, “Mộng Mộng, năm ngoái ngươi đã giúp ta nghĩ đến”
“Ông nội nói tương lai cậu khẳng định sẽ không bình thường, chỉ riêng cái viện này căn bản không thể thực hiện được ước mơ của cậu, cho nên tôi liền…
“Mộng Mộng, có em thực sự tốt.”
Đỗ Mộng Nam cười khanh khách, trong mắt tràn đầy hạnh phúc. “Điều này sẽ không cảm thấy thiệt thòi.”
Triệu Tân Vũ lắc đầu, “Tôi vẫn cảm thấy mình có chút thiệt thòi”.
