Tôi Có Một Trang Trại Di Động – Chương 154

May áo cưới cho người khác

tôi có một trang trại di động
Tôi có một trang trại di động

Tiêu Hồng Trác ánh mắt lóe lên vài cái, “Gia gia, lúc này đây là ta quá gấp gáp, công thức ta biết, bất quá là cuối cùng dung hợp xuất hiện một chút vấn đề, mà lần này sản phẩm xảy ra chuyện, chủ yếu là ta quá tin tưởng Ninh Kiến Quốc, chúng ta mời hắn làm khảo nghiệm cuối cùng, nhưng hắn cầm tiền lại không làm việc.

Ánh mắt Tiêu Mãnh hơi co rụt lại, “Ninh Kiến Quốc? ”

– Chính là hắn, sau đó ta mới biết được Ninh Kiến Quốc cùng Triệu Tân Vũ âm thầm thông đồng, hắn dưới sự bày mưu tính kế của Triệu Tân Vũ ở trong công thức làm động tay động chân, mới để cho Tiêu gia chúng ta chịu tổn thất như vậy.

Lời này làm cho Tiêu Mãnh, Tiêu Ngọc, Tiêu Mỹ, Tiêu Đức Nghĩa sắc mặt đột biến, duy chỉ có Tiêu Đức Thắng trong lòng cười khổ, có thể mở to mắt nói dối như vậy, Tiêu Hồng Trác thật đúng là người đầu tiên.

– Ninh Kiến Quốc làm sao quen biết Triệu Tân Vũ.

– Triệu Tân Vũ từng học đông y, hắn biết Hoa Tất.

“Lão gia hỏa này, ta liền gọi điện thoại hỏi hắn một chút, Triệu Tân Vũ cho hắn chỗ tốt gì?”

Tiêu Mãnh không nhìn thấy, lúc hắn nói ra lời này, đáy mắt Tiêu Hồng Trác toát ra một tia lãnh ý.   

Một lát sau, Tiêu Mãnh từ thư phòng đi ra, sắc mặt của hắn rất là khó coi, Tiêu Hồng Trác yếu đuối hỏi, “Gia gia, Ninh Kiến Quốc nói như thế nào”.

– Lúc Ninh Kiến ra nước ngoài xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đây có lẽ là ý trời, hắn lừa Tiêu gia, ông trời cũng không có buông tha hắn, ở trên người hắn phát hiện một gốc sơn sâm trăm năm.

Tiêu Hồng Trác ánh mắt chợt co rụt lại, “Gia gia, lúc trước nhận nuôi gia gia Triệu Lỗ kia trong tay có một gốc sơn sâm trăm năm tuổi, về sau nghe nói gốc sơn sâm trăm năm tuổi này bị mất, có phải là hay không? ”

    Tiêu Mãnh ánh mắt lạnh lẽo, “Trăm năm lão sơn sâm cũng không phải tùy ý xuất hiện, Ninh Kiến Quốc là một trung y thánh thủ, tiền tài ở trong mắt hắn cũng chỉ là ngoại vật, trách không được hắn sẽ ở trong công thức làm động tay động chân, thì ra là hắn thu thứ tốt như vậy, ca ca này của ngươi thật đúng là không có một chút tình ý, vì lợi ích mà không từ tất cả thủ đoạn.

Tiêu Mỹ sâu kín thở dài một tiếng, “Vô luận Triệu Tân Vũ làm cái gì, cũng là bởi vì chúng ta không cẩn thận nói của người khác, hiện tại ngươi chính là làm ra sản phẩm giống như Triệu Tân Vũ, cũng sẽ không có ai tin tưởng ngươi, hơn nữa công thức trong tay ngươi còn có khuyết điểm.

“Đại cô, ta nuốt không trôi khẩu khí này”, đôi mắt Tiêu Hồng Trác rưng rưng, nghẹn ngào nói.

Ánh mắt Tiêu Mãnh lóe lên vài cái, “Hồng Trác, người hợp pháp của tập đoàn Trác Vũ là anh hay là Hồ Chấn Vũ”.

– Là Hồ Chấn Vũ, Hồ gia ở Bằng Thành có đầu có mặt mũi, tất cả đều là hắn làm, trong tập đoàn không có tên của ta.

Tiêu Mãnh cười nhạt, “Điểm này cậu làm rất tốt, tuy nói lúc này chúng ta tổn thất không nhỏ, ít nhất cậu chỉ là đối tác, tính cách cậu có chút nóng nảy, cậu theo chú rèn luyện một đoạn thời gian, hảo hảo lắng đọng một chút.”

– Nhưng Triệu Tân Vũ.

– Yên tâm đi, trời cao có mắt.

…………….

Hồ gia, đãi ngộ của Hồ Chấn Vũ cũng không giống Tiêu Hồng Trác, hắn bị Lão gia tử Hồ Gia Hồ Duệ mắng chửi một trận, còn bị nhốt lại, Hồ gia bởi vì chuyện này, tổn thất so với Tiêu gia còn nhiều hơn, đánh nhỏ nháo Hồ Duệ ngược lại có thể mở một con mắt nhắm một con mắt, nhưng tổn thất như vậy Hồ Duệ thoáng cái cũng không chịu nổi.

Mấy nhà vui mừng mấy nhà lo lắng, Hồ gia, Tiêu gia cùng với vô số người mua hàng hóa chịu thiệt thòi lớn, mà muốn nói đến vui vẻ, cũng chỉ có Triệu Tân Vũ bên này.

Trong phòng ăn của Triệu Tân Vũ, Hàn Lập, Hàn Quân, Đỗ Mộng Nam, Quan Băng Đồng tề tựu cùng một chỗ, ăn các món ăn ngon, uống rượu thuốc có thể so sánh với rượu dược, một người đều cao hứng phấn chấn, Triệu Tân Vũ ngược lại lạnh nhạt, vẻ mặt cùng ngày xưa không có quá nhiều khác biệt.

– Tân Vũ, chuyện lớn như vậy, như thế nào cũng không thấy cậu cao hứng, cậu có biết tập đoàn Trác Vũ hiện tại đã bị niêm phong hay không, kho sản phẩm trả về đều chất đống không xong, rất nhiều đều chất đống ở bên ngoài, nghe mọi người nói Hồ gia, Tiêu gia lúc này ít nhất tổn thất mấy trăm triệu.

Lục Minh nhìn về phía Hàn Lập, “Cậu nói bậy đi, tuy nói chất lượng sản phẩm có vấn đề, nhưng cũng không thể chất đống trong viện đi, tùy ý một chai đều là mấy ngàn.”

Trả lời