Gặp nhau

Người khác có lẽ không biết Lý Nhị Sửng, mà Vương Phượng lại cực kỳ hiểu Lý Nhị Sửng, Lý Nhị Sửng tham tài, nhưng lá gan lại rất nhỏ, hắn làm như vậy chính là muốn cho Triệu Tân Vũ đi ra.
– Lý Nhị Sửng, là treo cổ thích hợp lau cổ nhanh một chút, bên ta còn có việc. Vương Phượng lạnh lùng nói.
Nàng vừa nói, thôn dân vây xem cùng du khách đều cười ha ha, không giống lần trước, lúc này trong mắt bọn họ không có chút đồng tình nào.
Lý Nhị Sửng nhìn Vương Phượng, tiếng khóc càng lớn, một phen nước mũi một phen lệ, càng làm cho mọi người xem náo nhiệt cất tiếng cười to.
Đến lúc này, bốn người Lý Nhị Sửng, Lý Tuyền, Phùng Hồ, Tiết Thủ Khánh càng lúng túng. Ba người Lý Tuyền hận không thể trên mặt đất có một khe hở, mất mặt ném đến loại tình trạng này, bọn họ không biết sau này nên đối mặt với thôn dân như thế nào.
Theo một tiếng gầm nhẹ truyền đến, thôn dân cùng với bốn người Lý Nhị Sửng đều chấn động, bọn họ đều biết tiếng gầm nhẹ này là ai phát ra, tuy nói bọn họ không có quay đầu lại, nhưng bọn họ đều rõ ràng Triệu Tân Vũ tới.
Nhìn bốn người Lý Nhị Sửng giống như nữ nhân, Triệu Tân Vũ không khỏi lắc đầu, khi đó hắn đã nếm qua vô số khổ sở, nhưng hắn lại chưa từng rơi một giọt nước mắt, cho dù là trận ngoài ý muốn thiếu chút nữa lấy mạng hắn.
– Tân Vũ, ngươi phải cứu ta, bọn họ buộc chúng ta trả lại tiền, nhưng tiền của ta đã trả nợ, lại đầu nhập hơn ba mươi vạn, vậy có nhiều tiền như vậy. Lý Nhị Sửng liên tục bò đến trước người Triệu Tân Vũ, ôm chân Triệu Tân Vũ gào khóc.
Triệu Thế Minh khinh thường nhìn Lý Nhị Sửng, “Lý Nhị Sửng, hai ngày trước ngươi còn không phải nói sau này dân làng đều ngưỡng mộ ngươi, lúc này mới mấy ngày, ngươi liền sống không nổi, lại tìm người hợp tác a.”
Lý Nhị Sửng trong nháy mắt im lặng không lên tiếng, Triệu Tân Vũ lúc bọn họ gặp nguy nan, kéo bọn họ một phen, lại không nghĩ bọn họ ngược lại đem viện tử bán cho người khác, hiện tại bọn họ lại có nguy cơ, lại nghĩ đến Triệu Tân Vũ, lúc này đây Triệu Tân Vũ chính là không giúp bọn họ, mọi người cũng sẽ không nói Triệu Tân Vũ không phải.
“Tân Vũ, bên bọn họ bức bách, để cho chúng ta ba ngày liền gom đủ tất cả tiền, nếu như không thể gom đủ, bọn họ trở về tòa án kiện chúng ta” Lý Tuyền thấp giọng nói.
Triệu Tân Vũ cười nhạt một tiếng, nhìn sân vườn trống rỗng, cùng đất đai đã xây dựng công trình thủy lợi, “Vẫn là giá cả lần trước, nếu như nguyện ý, liền đi tìm Hàn gia gia”.
“Nhưng họ đã cho chúng tôi … .”
Triệu Thế Minh trừng mắt một cái, “Bọn họ đối với các ngươi tốt như vậy, sao ngươi không đi cầu bọn họ, đây cũng là người Tân Vũ tốt, nếu như là ta, viện tử này chính là hai vạn, ta cũng không cần, ta cũng không muốn ngủ nửa đêm, mấy cô hồn dã quỷ chết ngang kia tìm tới cửa, các ngươi hẳn là biết, bốn người Nhật chết phần lớn chính là bởi vì các ngươi quá mức tham lam, nếu như ngươi đem viện tử bán cho Tân Vũ mà nói, làm sao có thể xuất hiện loại chuyện này.
“Tân Vũ, đừng để ý tới bọn họ, bọn họ rơi vào tình trạng hiện tại cũng là tự làm tự chịu” Vương Phượng cao giọng nói.
Triệu Tân Vũ lắc đầu, “Chị dâu, bên kia cũng nên bận rộn, chị đi khách sạn bên kia đi”, nói xong lời này, hắn không nhìn Lý Nhị Sửng bọn họ, mà là trực tiếp mang theo Hắc Phong, Thanh Vân trở về đại viện.
Đến bây giờ hắn cũng thấy rõ, Lý Nhị Sửng bọn họ những người này là được một tấc tiến một thước, nếu như mình nói nhiều, bọn họ không biết lại muốn làm cái gì, đối với bọn họ lãnh đạm, bọn họ có lẽ sẽ tới gần ngươi.
Sáng hôm sau, Triệu Tân Vũ gọi điện thoại cho Hàn Thiên Lượng trên đường phố, ký hợp đồng, khu vực đó thật sự thuộc về anh.
– Ông Nội Hàn, ông lập tức liên hệ với đơn vị thi công lần trước, để cho bọn họ thi công, nói cho bọn họ biết, cuối năm nay tất cả công trình nhất định phải hoàn thành toàn bộ.
Cúp điện thoại, Triệu Tân Vũ thở dài, quyền sở hữu khu vực kia lại rơi vào trong tay mình, hơn ba trăm mẫu đất nông nghiệp rốt cục cũng có thể lợi dụng.
Triệu Tân Vũ tâm tình rất tốt mang theo Hắc Phong, Thanh Vân đi khách sạn bên kia, khách sạn tám tầng kiểu cổ điển tuy nói không có tinh trang, nhưng khí tức cổ phong mười phần.
