Tôi Có Một Trang Trại Di Động – Chương 276

Con đường vươn lên

tôi có một trang trại di động
Tôi có một trang trại di động

Hành động này của Triệu Tân Vũ, không nói là dân chúng vây xem, cho dù là người vô ưu thực phủ đều cảm thấy ngoài ý muốn, trong ấn tượng của bọn họ Triệu Tân Vũ chính là một thanh niên tri thư đạt lý, tao nhã, không nói là đánh người, tức giận bọn họ đều chưa từng thấy qua.

Mà hiện tại bởi vì một cô gái không quen biết, động thủ với mấy tên vô lại, đây là điều bọn họ không nghĩ tới.

“Con mẹ nó biết chúng ta là ai”, nhìn thấy đồng bạn bị Triệu Tân Vũ ném vào hồ nước, một thanh niên lắc lư đi về phía Triệu Tân Vũ tức giận mắng.

Căn bản không đợi hắn nói xong, mấy tiếng vang lên, khi tất cả mọi người không kịp phản ứng, Triệu Tân Vũ đem mấy thanh niên còn lại toàn bộ ném vào hồ nước.

Bị ngâm nước lạnh, những người đó thanh tỉnh không ít, cả đám tức giận mắng muốn bò ra khỏi ao, Triệu Tân Vũ căn bản không cho bọn họ cơ hội, mỗi lần bò ra khỏi hồ bơi, Triệu Tân Vũ lại đem bọn họ ném vào, mỗi một lần bọn họ đều phải uống mấy ngụm nước trong ao.

Vài lần sau, mấy thanh niên không biết uống bao nhiêu nước, bọn họ đứng trong bể nước không dám ra, “gọi điện thoại, gọi người”, một thanh niên giận dữ nói.

Nhưng lúc lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy điện thoại di động đã sớm vào nước tắt máy, “Tiểu Chích Tam, ngươi có biết điện thoại di động này của lão tử bao nhiêu tiền không?”

    Triệu Tân Vũ lạnh lùng cười, hắn đột nhiên xoay người vẫy vẫy tay về phía xa xa, mọi người đều quay đầu nhìn lại, lập tức sắc mặt mọi người biến đổi, rất nhanh lui ra chung quanh, bọn họ nhìn thấy Thanh Vân mang theo hơn hai mươi con thanh lang hướng về phía biến đổi.

– Thanh Vân, trông chừng bọn họ, nếu như bọn họ đi ra không cần khách khí.

Thanh Vân gật gật đầu, hướng về phía bầy sói gầm nhẹ một tiếng, bầy sói đồng thời ngửa mặt lên trời một tiếng, điều này làm cho tất cả mọi người không khỏi biến sắc, khi bầy sói nhìn về phía mấy thanh niên trong ao, trong mắt tràn đầy hung tàn, điều này làm cho mấy thanh niên không sợ trời không sợ đất không khỏi biến sắc, bọn họ có thể cùng người khác đùa giỡn vô lại, nhưng bọn họ lại biết bầy sói không dễ chọc, một năm trước chuyện hổ đả thương người bọn họ đều rõ ràng, nếu chọc giận đám người này, bọn họ thật sự có khả năng đi theo vết xe đổ của những người đó.

Một giờ sau, Triệu Tân Vũ nhìn thấy sắc mặt mấy thanh niên kia biến thành màu xanh, hắn vỗ vỗ Thanh Vân, chỉ chỉ mấy thanh niên trong ao nước kia, “Sau này thấy có người tới quấy rối, không cần khách khí”, Thanh Vân hiểu ý gật đầu mang theo bầy sói rời đi.

Triệu Tân Vũ lạnh lùng nhìn về phía thanh niên trong nước, “Trở về nói cho chủ tử các ngươi biết, ta không muốn nhìn thấy lần sau, nếu như lại có lần sau, quán lẩu của hắn đừng hòng mở thêm nữa.”

Nghe Triệu Tân Vũ nói như vậy, dân chúng xung quanh xem náo nhiệt trong nháy mắt hiểu được cái gì, bọn họ mới biết được những người này cũng không phải là vô lại say rượu, mà là có người phái bọn họ tới quấy rối.

Mấy thanh niên giờ phút này không có kiêu ngạo vừa mới tới, bọn họ bò ra khỏi hồ bơi, một thanh niên nhìn về phía Triệu Tân Vũ, “Điện thoại di động của chúng ta nói như thế nào”.

Triệu Tân Vũ hừ lạnh một tiếng, “Tìm chủ tử các ngươi” còn chưa nói xong lời này hắn xoay người rời đi.

Chờ Triệu Tân Vũ trở lại đại viện, hắn nhìn thấy dê nướng lấy về chỉ còn lại một đống xương cốt, Đỗ Mộng Nam, Quan Băng Đồng, Lưu Phượng Anh bọn họ trên mặt tràn đầy thích ý.

“Triệu Tân Vũ, dê ngươi nướng quá thơm, chúng ta không nhịn được đều ăn xong” Đỗ Mộng Nam cười xấu xa nói.

– Chính là, hương vị của con dê nướng này thật tốt quá, hiện tại trên mạng khắp nơi đều là tin tức dê nướng, điện thoại bên khách sạn đã bị đánh nổ.

Triệu Tân Vũ hơi sửng sốt, anh biết hương vị nướng toàn dê không tệ, nhưng lại không nghĩ một lần nướng toàn dê sẽ có ảnh hưởng như vậy.

“Phượng Anh, bắt đầu từ ngày mai, mỗi đêm làm một con dê nướng nguyên con.”

– Có chút ít đi, ngươi có biết hiện tại có bao nhiêu người muốn đặt trước nướng toàn dê không?

“Hai con, buổi trưa, mỗi buổi tối một con”.

Hư Độ Thanh Xuân phụ ba tầng, Anh Tử nhìn về phía lão bà, “Bà bà, Triệu Tân Vũ không phải là một người bình thường, tu vi của hắn không thấp”.

Bà lão gật gật đầu, “Triệu Tân Vũ này che dấu quá sâu, chúng ta thu thập được tình báo sai, những người tiến vào đại viện sau đó mất tích hẳn là đều là bị hắn đánh chết.

– Bà bà, hắn hai tháng không có lộ diện, có thể hay không cũng đi Tinh Túc đại điện.

Lão Ức ánh mắt co rụt lại, “Biết Tinh Túc đại điện xuất hiện người cũng không nhiều, tục thế giới cũng chỉ có Ẩn Long dẫn người đi qua, bất quá hắn cũng không có xuất hiện trong đội ngũ của Ẩn Long”

– Ta ngược lại quên một chuyện, có tin tức nói lúc này Tinh Túc đại điện có người tiến vào trước, giới tu luyện đang truy xét người tiến vào Tinh Túc đại điện trước.

“Cái gì, làm sao có thể”.

– Không có khả năng, lúc bọn họ đi vào đã có năm gian mật thất bị mở ra, hơn nữa thần ấn vương tọa trong Tinh Túc đại điện cũng biến mất, đủ lấy được Thần Ấn vương tọa, tìm ra bí mật trong Thần Ấn vương tọa, bắt được Hoa Hạ chỉ còn trong ngày.

– Bà bà, Triệu Tân Vũ có tu vi không kém, hắn có thể hay không chính là người trường Bạch Sơn kia hay không.

Ánh mắt bà lão hơi co rụt lại, ngẫm lại tin tức thu thập được, Triệu Tân Vũ đích xác đi theo bọn Hoa Thiên Cần, bất quá chỉ xuất hiện vài mặt, sau đó liền biến mất không thấy, chờ đến khi bọn Hoa Thiên Cần rời đi, Triệu Tân Vũ lại xuất hiện.

Ánh mắt bà lão dao động vài cái, “Nghĩ biện pháp tiếp cận hắn, nếu mà hắn thật sự là người kia, không tiếc bất cứ giá nào”.

Trả lời