Tôi Có Một Trang Trại Di Động – Chương 331

tôi có một trang trại di động
Tôi có một trang trại di động

Hơn một giờ sau, Triệu Tân Vũ trở lại đại viện, chờ vào phòng khách, sáu ánh mắt mang theo hàn ý rơi vào trên người hắn.

Mạnh Liệt nhìn ba người Đỗ Mộng Nam, Quan Băng Đồng, Lưu Phượng Anh mặt mày tức giận, cười nhạt, “Tân Vũ, hơn nửa ngày nay ngươi đi đâu, ngươi có biết Mộng Mộng bọn họ ba người đều gấp gáp khóc hay không.”

Trong lòng Triệu Tân Vũ ấm áp, hắn gật gật đầu với ba người Đỗ Mộng Nam, gãi gãi đầu, “Buổi chiều đi khu vực tây bắc thôn một chút, bị lạc đường, nếu không phải Hắc Phong, Thanh Vân, tôi còn không biết có thể trở về hay không.”

Nghe Triệu Tân Vũ nói như vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Đỗ Mộng Nam, Lưu Phượng Anh, Quan Băng Đồng trong cơn giận dữ hơi đổi, “Sao anh không cẩn thận như thế “.

La Tiêu cười nhạt, “Tân Vũ, ngươi đi bên kia làm cái gì, chẳng lẽ thật sự muốn đem khu vực kia lấy xuống”, ngày đó Mạnh Phi Yến nói đến tây bắc khu vực, bọn họ đều ở đây, hiện tại Triệu Tân Vũ ở bên kia đi hơn nửa ngày, La Tiêu đương nhiên sẽ nghĩ đến Triệu Tân Vũ muốn làm cái gì.

Triệu Tân Vũ gật gật đầu, “La gia gia, cô cô nói không sai, khe rãnh ở đâu tuy nói không ít, nhưng diện tích đất nông nghiệp có thể trồng không dưới ngàn mẫu, tôi coi thường khu vực kia rồi.”

“Làm thế nào để giải quyết nguồn nước”.

– Ta cũng đã xem qua, chỉ cần thông suốt mấy khe rãnh là có thể cùng Ngự Hà nối liền, hơn nữa trong khe rãnh cũng có mấy chỗ hình như có nguồn nước.

-Tiểu tử ngươi, chúng ta càng ngày càng nhìn không hiểu ngươi, La Tiêu cười ha ha.

Đỗ Mộng Nam cho Triệu Tân Vũ một cái liếc mắt thật lớn, “La gia gia, hắn chính là một thần côn”.

Triệu Tân Vũ cười ha ha, thấy Đỗ Mộng Nam bọn họ không còn tức giận, hắn cười nói: “Cũng không ăn cơm đi, ta đi làm chút cơm”.

Ngay ngày hôm sau, dân làng Tây Hàn Lĩnh liền nghe được Triệu Tân Vũ muốn ký hợp đồng khu vực Tây Bắc đã hoang vu không biết bao nhiêu năm.

Triệu Tân Vũ ký hợp đồng ở nơi khác, không ai ngăn cản qua, mà nghe nói Triệu Tân Vũ muốn ký hợp đồng khu vực tây bắc thôn, rất nhiều người trong thôn tìm tới Triệu Tân Vũ, khuyên Triệu Tân Vũ không nên ký hợp đồng khu vực kia.

Trong mắt bọn họ, Triệu Tân Vũ lại thần kỳ, nhưng khu vực kia bắt đầu từ khi bọn họ nhớ chuyện, trưởng bối trong thôn cũng không cho phép bọn họ đi nơi đó, bởi vì khu vực kia quá mức tà môn.

Triệu Tân Vũ đương nhiên có thể cảm nhận được lòng tốt của dân làng tới khuyên can hắn, hắn kiên nhẫn khuyên bảo, để cho người ta không được mê tín dị đoan.

Mấy ngày sau đó, kỹ thuật viên vẫn hợp tác với Triệu Tân Vũ tiến vào khu vực đó bắt đầu thăm dò, mọi người đều biết vô luận như thế nào bọn họ đều bị biện pháp ngăn cản Triệu Tân Vũ.

Dân làng bàn tán xôn xao cũng khiến cư dân mạng quan tâm vô ưu thực phủ biết được tin đồn về khu vực tây bắc của thôn, bởi vì rất nhiều chuyện đều là thôn dân nói ra.

Cho nên rất nhiều cư dân mạng đều không coi trọng khu tây bắc mà Triệu Tân Vũ ký hợp đồng trong mắt dân làng là một mảnh đất không lành, càng có rất nhiều người mê tín thậm chí còn nhìn xuống Triệu Tân Vũ, bọn họ đều cho rằng Triệu Tân Vũ nhận thầu một khu vực như vậy là khởi đầu cho sự suy bại của hắn.

“Hồ thiếu, tin tức tốt”, Hư Độ Thanh Xuân, Hồ Chấn Vũ mấy ngày nay là xuân phong đầy mặt, cũng không phải bởi vì tu vi hắn đột phá hay là cái gì.

Là bởi vì dưới sự điều hành của Trương Minh Khuê, hắn thành công lấy được một khoản tiền tỷ từ Anh Tử, Huệ Tử, phải biết rằng lẩu Thục Trung của hắn đích thực là đầu tư không ít, nhưng cũng chỉ là đầu tư mấy chục triệu.

Bây giờ có thể lấy được một tỷ từ Anh Tử, Huệ Tử, không nói là tiền Thục Trung lẩu thành bồi thường ra, chính là ngay cả tiền bồi thường rượu giả mấy năm trước cũng lấy về.

Chính là bởi vì như thế, mấy ngày nay tâm tình Hồ Chấn Vũ rất là thoải mái, hắn cũng không nghĩ đến thục trung lẩu thành có thể kiếm tiền hay không, ở trong lòng hắn dù sao cũng có Anh Tử, Huệ Tử hai cái oan đại đầu này, lúc không có tiền, từ chỗ bọn họ lấy ở đâu là được.

Hồ Chấn Vũ hơi sửng sốt, hắn nhìn về phía Trương Minh Khuê tươi cười, cười hỏi: “Minh Khuê, có chuyện vui gì?”.

– Chuyện của Triệu Tân Vũ.

Nghe được cái tên Triệu Tân Vũ này, Hồ Chấn Vũ vốn trên mặt tràn đầy tươi cười sắc mặt thoáng cái âm trầm xuống, cái tên này là hắn không muốn nghe nhất, mỗi lần nghe đến hắn đều có một loại xúc động giết người.

– Như thế nào, Triệu Tân Vũ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Trương Minh Khuê cười hắc hắc.

– Hồ thiếu, Triệu Tân Vũ bỏ ra gần trăm vạn ký hợp đồng cho khu vực tây bắc Tây Hàn Lĩnh.

Lời này của Trương Minh Khuê càng làm cho Hồ Chấn Vũ không hiểu, Triệu Tân Vũ bắt đầu chính là ở Tây Hàn Lĩnh, mà mỗi một lần nhận thầu đất nông nghiệp, trong tay Triệu Tân Vũ có thể tích lũy được một lượng lớn tiền bạc.

Hiện tại Trương Minh Khuê lại nói là chuyện tốt, điều này làm cho Hồ Chấn Vũ cảm giác Trương Minh Khuê đây là cố ý tới Triệu Tân Vũ tìm hắn vui vẻ.

Thời gian Trương Minh Khuê đi theo Hồ Chấn Vũ không ngắn, hắn làm sao không biết tính cách của Hồ Chấn Vũ, khi nhìn thấy sắc mặt Hồ Chấn Vũ âm trầm xuống, Trương Minh Khuê cười ha hả.

– Hồ thiếu, ngươi nghĩ sai rồi, ngươi có biết khu vực tây bắc Tây Hàn Lĩnh kia tên là gì hay không, khu vực kia trong thôn đều gọi là Quỷ Cổ, bao nhiêu năm qua thôn dân cũng không dám đi qua, hiện tại Triệu Tân Vũ đem khu vực kia ký hợp đồng, muốn đem nơi đó xây dựng ra, ít nhất đầu tư hơn mười tỷ, nhiều đầu tư như vậy đánh trôi nước chẳng lẽ không phải là chuyện tốt.

Nghe Trương Minh Khuê giải thích, trên gương mặt âm trầm của Hồ Chấn Vũ cũng toát ra một tia kinh ngạc, “Ngươi xác định? ”

– Đây đã không phải là bí mật gì, đơn vị thi công đã bắt đầu thăm dò, nơi nào có vô số khe rãnh, muốn đem nơi đó xây dựng lên, không tốn mười tám tỷ, căn bản không có khả năng.

– Không muốn chết sẽ không chết, Minh Khuê, nếu bên kia khe rãnh đông đảo, sao không cho hắn thêm chút nguyên liệu, trì hoãn thời gian làm việc của hắn, để cho hắn tốn thêm một chút, ta ngược lại muốn xem hắn chết như thế nào.

Trả lời