Nhóm Điều Tra Sự Vật Siêu Nhiên – Chương 29

Quyết tâm của Tiêu Dật

image
Nhóm điều tra sự vật siêu nhiên

“Vậy nếu ở bên này bị diệt thì sao?” Lộ Tử Minh có chút tò mò.

“Nó tương đương với con đường dẫn ta trở về, nếu diệt ta sẽ bị phong ở âm gian, mà hồn phách thời gian dài không trở về cũng tương đương với chết.”

Tiêu Dật kiên nhẫn giải đáp, hắn sợ Lộ Tử Minh dưới tình huống không rõ ràng sẽ làm tắt hồn đăng của mình, đến lúc đó nên tìm ai nói lý lẽ.

“Được rồi, lần này ta liền rõ ràng, ngươi an tâm đi.” Lộ Tử Minh cười ha hả nói:

Lời này của hắn có lẽ cũng không có ý tứ khác, nhưng Tiêu Dật nghe xong chính là có loại cảm giác nhịn không được muốn đưa tay quất hắn, nào có nói như vậy?!

Đương nhiên, cuối cùng Tiêu Dật vẫn là mạnh mẽ nhịn xuống ý nghĩ động thủ, hắn khoanh chân ngồi xuống, từ trong linh phù vẽ xong rút ra một tấm, dùng máu ở trên đầu ngón tay vẽ thêm mấy ký hiệu, tiến đến bên miệng thổi qua, linh phù tự động bốc cháy, toát ra sương khói xanh trắng, sương khói hội tụ cùng một chỗ, thật lâu không tan, hình thành hình dạng một cánh cửa.

– Ta đi vào, ngươi ngàn vạn lần phải bảo vệ tốt mệnh đăng! Tiêu Dật lần nữa dặn dò.

Nhưng nhìn thấy bộ dáng nóng lòng muốn thử của Lộ Tử Minh, luôn cảm thấy lo lắng, vì thế lại dặn dò: “Đừng nghĩ mình vụng trộm đi theo, ngươi cũng sẽ không biết Ly Hồn chú, mang theo thân thể là không thể qua được! ”

“A, biết rồi.” Lộ Tử Minh nghe xong sắc mặt nhất thời suy sụp, lúc này mới triệt để tuyệt tâm tư.

Tiêu Dật nhắm mắt lại, trong miệng đọc ra một đoạn chú ngữ, hồn phách nhất thời rời khỏi thể, thân thể cũng theo đó mềm nhũn, cúi đầu ngồi tại chỗ, không nhúc nhích, giống như đã chết.

“Tựa hồ cũng không có cảm giác gì đặc biệt a.” Tiêu Dật giơ tay lên nhìn mình đã trở nên mờ nhạt, hắn cũng là lần đầu tiên sử dụng Ly Hồn Chú đem hồn phách của mình làm ra, bởi vậy có chút cảm giác mới lạ.

– Đừng đứng im đó, mau đi thôi, bắt mộng yểm mới là chuyện quan trọng nhất!

Đồng dạng biến thành bán trong suốt Thiên Cơ Bàn bay ra thúc giục nói.

“Sao ngươi cũng đi theo?”

Tiêu Dật nhất thời nhíu mày hỏi, còn tưởng rằng có thể tạm thời vứt bỏ tên gia hỏa miệng tổn hại này.

– Ta cùng ngươi là nhận chủ quan hệ, có linh hồn khế ước, đương nhiên sẽ đi theo tới, còn không mau nắm chặt thời gian đi!

Thiên Cơ Bàn không thở nổi.

“Được rồi, vậy đi thôi.” Tiêu Dật gật gật đầu, nhấc chân bước vào trong cửa vừa mở.

Âm dương hai giới ở giữa là có tầng bình chướng, Tiêu Dật cảm giác mình giống như là đang xuyên qua một đường hầm, chung quanh tối đen như mực, bên tai không ngừng truyền đến tiếng gió lạnh gào thét, cả người phiêu phiêu hốt hốt, tựa như lá rụng đang từ giữa không trung rơi xuống.

Loại cảm giác này đại khái kéo dài hơn mười giây, Tiêu Dật mới rốt cục cảm giác hai chân rơi xuống đất, chung quanh cũng có thể nhìn thấy vật.

Sự khác biệt giữa âm gian và dương gian cũng không lớn như trong tưởng tượng, lúc này nơi hắn ở là một mảnh hoang dã trống trải, mặt đất cỏ cây phồn thịnh, xa xa tựa hồ còn có núi non uốn lượn.

Ít nhất là trong môi trường này, cõi âm dường như tốt hơn nhiều so với mặt trời.

Trên đỉnh đầu treo một vầng trăng tròn, trên bầu trời đêm ngôi sao lóe lên, rắc xuống ánh sáng bàng bạc.

Âm tiết không có sự khác biệt rõ ràng giữa ngày và đêm, bởi vì độ sáng của mặt trăng tròn trên bầu trời sẽ thay đổi theo thời gian, khi sáng tương đương với ban ngày, thời gian tối tương đương với ban đêm.

Mà lúc này hẳn là đang về ban đêm.

Trả lời