Thanh Xám Sát (trên)

Tiêu Dật buông cổ Lộ Tử Minh ra, quay đầu nhìn lại, một nữ sinh mặc áo lông vũ đang từ dưới lầu đi lên.
Nữ sinh bộ dạng rất xinh đẹp, da thịt óng ánh khi sương tuyết, ngũ quan cực kỳ tinh xảo, mi như núi xa, mắt giống như sóng thu thuỷ, mũi quỳnh vểnh lên, môi anh đào khẽ mím lại. Khí chất cả người giống như một gốc tuyết liên trên núi cao, lãnh diễm mà không thể khinh nhờn.
Lúc này nàng vừa lúc đi tới góc cầu thang, nhìn thấy hai người Tiêu Dật ở chỗ này lôi kéo.
Nữ sinh khẽ nhíu mày, ánh mắt liếc nhìn Lộ Tử Minh bên cạnh Tiêu Dật, cũng không nói thêm gì, bước đi không ngừng đi lên lầu, bộ dáng thập phần cao lãnh.
Bất quá, nữ sinh này tuy rằng không có ý định nói chuyện, Lộ Tử Minh ngược lại mở miệng trước: “Hoa khôi lớp sao cậu cũng tới đây, muốn tìm người sao? ”
“Không có việc gì, ta đi phòng hiệu trưởng một chuyến.”
Nữ sinh cũng không quay đầu lại, tiếp tục đi lên lầu, lưu lại thanh âm trong suốt nhưng lạnh nhạt.
“À.” Lộ Tử Minh gật gật đầu, tiếp theo đẩy Tiêu Dật đứng ở bên cạnh ngẩn người nói, “Đi thôi, chưa từng thấy qua mỹ nữ sao, đã sắp trưa rồi, chúng ta đi ăn cơm đi. ”
“Nữ sinh vừa rồi, là cùng lớp với cậu?”
Tiêu Dật thu hồi ánh mắt, đi theo Lộ Tử Minh xuống dưới lầu, trên đường mở miệng hỏi.
“Đúng vậy, cô ấy tên là Chung Cận Lam, là học bá kiêm hoa khôi lớp chúng ta.” Lộ Tử Minh đắc ý nói, giống như người đang khen ngợi là mình, “Kỳ thi cuối học kỳ trước, thành tích của cô ấy trong toàn bộ khoa máy tính của đại học Thẩm Thành đạt tới vị trí thứ hai, có thể nói là siêu cấp lợi hại. ”
“Vì sao lại là thứ hai, vậy người thứ nhất là ai?”
Tiêu Dật gật gật đầu, theo bản năng hỏi.”Hắc hắc, đệ nhất a.” Lộ Tử Minh gãi gãi đầu làm ra bộ dáng ngượng ngùng nói, “Tiểu sinh bất tài, hạng nhất chính là tại hạ. ”
“Cái gì?” Ngươi?! ”
Tiêu Dật nghe vậy nhất thời lộ ra vẻ cổ quái, trừng mắt nhìn đối phương nói, thiếu chút nữa trên mặt viết ba chữ ‘Ta không tin’.
“Như thế nào, khinh thường ta?” Nhìn biểu tình tràn đầy hoài nghi của Tiêu Dật, Lộ Tử Minh nhịn không được kêu lên, “Nói thật cho ngươi biết, ta xuất thân là hacker, cho dù trên thế giới đều có xếp hạng! ”
“Vậy vì sao anh lợi hại như vậy lại đến đại học Thẩm Thành học khoa máy tính?” Tiêu Dật bĩu môi lập tức hỏi ngược lại.
“Bởi vì lười biếng a, thi cử nơi này đối với ta mà nói cơ bản đều là một món ăn vặt, có đôi khi ngay cả thầy giáo cũng sẽ hỏi ta vấn đề, loại cảm giác này không phải rất sảng khoái sao?”
Lộ Tử Minh thẳng thắn nói, không chút lấy hành vi này của mình làm sỉ nhục.
“…… Được rồi, anh lại thắng nữa. “Tiêu Dật thở dài một hơi nói, ngẩng đầu nhìn biển báo giao lộ, “Chúng ta đi đâu ăn cơm a, căn tin sao? ”
Đại học Thẩm Thành mở cửa quanh năm, ngay cả trong kỳ nghỉ đông, cũng có sinh viên hoặc giáo viên sẽ chọn ở lại trường, vì vậy một số cửa hàng trong căn tin cũng cung cấp thực phẩm quanh năm.
Hơn nữa loại trường trọng điểm quốc gia như Đại học Thẩm Thành, quốc gia đều có trợ cấp bổ sung, bởi vậy đồ ăn trong căn tin đều rất rẻ, không tốn bao nhiêu tiền là có thể ăn no.
Bất quá sau khi nghe Tiêu Dật hỏi thăm, Lộ Tử Minh lại lắc đầu: “Cơm ở căn tin không ngon, ta vẫn nên dẫn ngươi ra ngoài xuống quán đi, yên tâm, lần này ta mời khách!”
“……”
Tiêu Dật nhún nhún vai không nói gì, đi theo đối phương đi ra ngoài trường học, dù sao cũng không phải là mình tiêu tiền, cũng không ăn cái gì.
Trịnh Tử Yên nói hai mươi vạn kinh phí kia còn chưa đến sổ sách, Tiêu Dật hiện tại chỉ có chút tiền tiết kiệm trước kia ở khách sạn tích góp được mà thôi, cho nên có thể tiết kiệm được một chút.
Hai người đi tới trước một quán ăn nhỏ tên là ‘Quán mì Lý Ký’ cách trường không xa
“Kỳ quái, bình thường lúc này đều có rất nhiều người tới ăn cơm, sao hôm nay cũng không có mấy người?”
