Nhóm Điều Tra Sự Vật Siêu Nhiên – Chương 84

“Đương nhiên, ngày mai sẽ chính thức khai giảng thôi.” Phương Hâm Mộc căn bản không chú ý tới sắc mặt đối phương biến hóa, vui vẻ nói, “Ta có bạn cùng phòng là pháp sư, hắn nói có thể giúp ta phong ấn âm dương nhãn trời sinh, về sau sẽ không nhìn thấy những thứ không nên nhìn thấy. ”

“Bất quá ta đột nhiên nhớ tới hôm nay ngươi còn muốn tới đây, liền nói để cho hắn chờ một chút, để ta cáo biệt ngươi sau này lại làm.”

Nữ quỷ Tiểu Uyển nghe nói như vậy, sắc mặt càng thêm u ám, ngay cả hồn thể cũng bắt đầu trở nên trong suốt.

– Ai Tiểu Uyển ngươi đừng lo lắng, ta đã nói cho cậu ấy sẽ không đối phó ngươi! Phương Hâm Mộc rốt cục nhận thấy được cảm xúc của đối phương biến hóa, vội vàng an ủi nói.

Chỉ là Tiểu Uyển cũng không dễ dàng tin lời này, hồn thể nó phiêu hốt bất định, mang theo trận âm phong muốn chạy trốn.

Kết quả đúng lúc này, Tiêu Dật đột nhiên đứng dậy, trong tay bắn ra cái tiền đồng, đánh vào người Tiểu Uyển. Nơi bị đánh trúng nhất thời toát ra một làn khói trắng, da mưng mủ, hiện ra vết thương cháy đen.

“A——”

Một tiếng thét chói tai, Tiểu Uyển lùi lại hai bước, dáng vẻ thân thể đều phát sinh kịch biến.

Làn da trắng nõn cực nhanh mưng mủ, trên mặt xuất hiện một vết thương khổng lồ có thể nhìn thấy được xương, nhãn cầu đều rớt xuống, bên trong nhúc nhích vô số giòi nhỏ. Vị trí ngực tựa hồ bị cái gì đó xuyên qua một cái lỗ lớn, lộ ra trái tim vỡ vụn bên trong. Bụng cũng trực tiếp mở ra, dạ dày hoa hoa lục lục chảy ra, vẫn buông xuống bên chân.

Nguyên bản dáng người uyển chuyển, khuôn mặt xinh đẹp thiếu nữ trong nháy mắt liền biến thành ác quỷ khiến người ta sợ hãi, cảnh tượng kinh khủng đủ để cho những tên nhát gan kia trực tiếp dọa ngất đi.

“Chết thật thảm a, vừa rồi nói dễ nghe như vậy, không phải vẫn là muốn hít dương khí người ta sao?”

Tiêu Dật xé ẩn khí phù trên người, đi tới trước mặt đối phương nói.

– Ngươi lừa ta!

Tiểu Uyển không để ý tới Tiêu Dật, mà quay đầu vẻ mặt phẫn nộ nhìn về phía Phương Hâm Mộc bên cạnh.

“Ta… Ta không có! ”

Phương Hâm Mộc theo bản năng trốn theo hướng khác, dù sao tôn dung hiện tại của đối phương thật sự là quá dọa người.

“Tiêu Dật, không phải ngươi đáp ứng ta không công kích Tiểu Uyển sao?” Anh ta bối rối.

Tiêu Dật bất đắc dĩ thở dài: “Ngươi thật ngốc hay giả ngốc, lần này nàng tới là vì hấp thu dương khí của ngươi, ngươi sẽ không cảm thấy thân thể mình so với trước kia còn kém hơn sao? ”

“Ta… Không có a…” Phương Hâm Mộc sững sờ đáp.

Một câu nói, trực tiếp đem Tiêu Dật tiếp theo muốn nói toàn bộ ở cổ họng, lên không được xuống không xong, xấu hổ muốn chết.

– Ta nói có thì có! Khóe miệng Tiêu Dật co giật, trực tiếp kéo Tiểu Uyển qua, dùng chu sa tuyến buộc một nút pháp trên cổ tay, phòng ngừa chạy trốn.

“Nói đi, oán khí trên người ngươi không nặng, cũng không có động thủ phản kích, có thể thấy được trong lòng vẫn có thiện niệm như trước, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến ngươi không chịu xuống Địa Phủ Luân Hồi?”

Tiểu Uyển nghe vậy nhất thời khóc lên, ruột treo bên bụng theo động tác co rút một cái, nhất thời làm cho Tiêu Dật có loại cảm giác cơm tối trong dạ dày cuồn cuộn lên trên.

“Ngươi vẫn nên thay đổi bộ dáng trước đi.” Hắn có chút bất đắc dĩ nói.

Tiểu Uyển nức nở gật đầu, nhẹ nhàng xoay người, lại trở thành thiếu nữ thanh thuần xinh đẹp kia.

Bên cạnh sắc mặt Phương Hâm Mộc cũng theo đó tốt hơn một chút, hắn chỉ là một người bình thường, cho dù gặp quỷ nhiều hơn nữa, cũng không có khả năng hoàn toàn miễn dịch loại sợ hãi này.

“Bây giờ có thể nói.”

“Cám ơn pháp sư khai ân.”

Tiểu Uyển cúi đầu về phía Tiêu Dật, bắt đầu kể lại tình huống của mình:

“Ta tên là Sở Uyển, cũng là sinh viên đại học Thẩm Thành, một buổi tối cuối tuần mùa hè năm ngoái, ta được mời đi chơi với bạn thân, vì muốn tìm đường tắt, đi con đường nhỏ phía sau trường, kết quả vừa đến vị trí giao lộ, lại bị một cây hòe lớn bên cạnh dùng cành lá trói lại, xuyên tim mà chết.”

“Ô ô… Sau khi chết ta mới biết được, đó là một gốc hòe thụ tinh, chuyên môn bắt lấy học sinh một mình vào ban đêm, rút hồn phách giúp mình tu luyện, nó nhét một phiến lá cây trong hồn thể ta, làm cho ta không cách nào xuống địa phủ luân hồi, chỉ có thể nghe nó phân phó làm việc, nếu không sẽ hồn phi phách tán. ”

“Nửa năm nay, ta nhìn thấy hồn phách của mấy người đều bị nó xé nát hấp thu, đặc biệt sợ hãi.”

Nói xong, Sở Uyển bắt đầu khóc lên: “Pháp sư cầu ngài giơ cao đánh khẽ, ta chưa từng quá mức hấp thu dương khí của người lạ, chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là có thể khôi phục, lần này đến xem Mộc Mộc cũng là thật lòng muốn giúp hắn thoát khỏi chướng ngại tâm lý. ”

Trả lời