Nhóm Điều Tra Sự Vật Siêu Nhiên – Chương 154

Gặp lại trên đường sắt

image
Nhóm điều tra sự vật siêu nhiên

Mạng người quan trọng, Tiêu Dật tự nhiên cũng không có chút chậm chạp nào, sau khi triệt để xác định Chung Cận Lam sẽ không xuất hiện bất kỳ nguy hiểm nào, hắn liền mang theo Linh Đan bắt đầu hướng mục tiêu tiến vào.

Căn cứ theo địa chỉ Trịnh Tử Yên gửi tới, Tiêu Dật có chút ngạc nhiên phát hiện, Chung Cận Lam bình thường tựa như băng sơn tuyết liên khí chất xuất chúng, dĩ nhiên cũng không phải là con nhà giàu gì, hoặc là nói có chút hoàn toàn ngược lại.

Quê hương của nàng nằm ở biên quan tỉnh Nhạn Lĩnh, trong một huyện thành nhỏ tên là huyện Nam Thanh, điều kiện gia đình ở nơi đó cũng chỉ có thể nói là bình thường.

Cho nên mỗi khi đến kỳ nghỉ đông nghỉ hè, Chung Cận Lam đại đô thị đều lựa chọn ở lại Thẩm Thành, thuê nhà làm thêm trợ cấp gia đình.

Hai nơi cách nhau mấy trăm dặm, tỉnh Nhạn Lĩnh lại nằm ở vùng núi, giao thông vô cùng bất tiện.

Vì không ảnh hưởng đến việc học tập của con gái, người nhà Chung Cận Lam rất ít khi chủ động liên lạc với cô, lần này thật sự không có cách nào mới gọi điện thoại tới.

Ngồi lên đường sắt cao tốc đi về tỉnh Nhạn Lĩnh, Tiêu Dật nhìn cảnh quan không ngừng biến hóa ngoài cửa sổ, trong miệng không khỏi khẽ thở dài.

Hắn từ nhỏ đã là cô nhi, đừng nói quê hương của mình, ngay cả cha mẹ tên cũng không biết. Bình thường lúc cùng đồng bọn chơi đùa cũng không quá để ý, nhưng hôm nay tĩnh tâm ngẫm lại, cũng vẫn cảm giác có chút trống rỗng.

Đối với tình phụ tử và tình mẫu tử trong truyền thuyết kia, trong lòng Tiêu Dật kỳ thật có khát vọng thật sâu.

Bất quá, loại cảm xúc này cũng không kéo dài quá nhiều thời gian, Tiêu Dật cũng chưa bao giờ là loại tính cách đa sầu đa cảm này, hơi điều chỉnh một chút, liền đem lực chú ý chuyển dời đến bệnh lạ liên quan đến phụ thân Chung Cận Lam.

Trải qua suy nghĩ cẩn thận cùng tư liệu sàng lọc, Tiêu Dật phát hiện, có thể làm cho da người toàn thân đen sâu, hơn nữa nhanh chóng tử vong phương pháp kỳ thật có rất nhiều, trong đó loại lớn nhất chính là các loại độc dược.

Chỉ là sự nghiệp y học trước mắt đã phi thường phát triển, cho dù là những bệnh viện nhỏ trong huyện thành, cũng có thể tra ra đại bộ phận độc tố có thể gây hại cho cơ thể con người.

Cho nên khả năng Chung Hạo Sơn vì trúng độc mà sắp chết là rất thấp.

Mà ngoài ra, bệnh có thể làm cho da người ta đen sạm sẽ ít đi rất nhiều, chủ yếu là đại đa số cũng sẽ không nhanh như vậy có thể đạt tới mức nguy hiểm đến tính mạng.

Chính vì vậy, Tiêu Dật mới lựa chọn tự mình tới xem xét một phen.

Bởi vì trực giác nói cho hắn biết, chuyện lần này hẳn là sẽ không đơn giản như vậy, thậm chí có thể còn có thể rất khó giải quyết.

Nghĩ như vậy, Tiêu Dật đột nhiên cảm giác có chút mệt mỏi, liền tựa vào lưng ghế nhắm mắt dưỡng thần.

Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, hắn tựa hồ đi tới một nơi mình rõ ràng phi thường quen thuộc, rồi lại như thế nào cũng không nhớ ra là chỗ nào.

Hình ảnh có chút mơ hồ hiện lên trong đầu, máu tươi, hài cốt, kiếm quang lạnh thấu xương vân vân, làm cho Tiêu Dật bắt đầu không khỏi thân thể run rẩy, trong miệng lẩm bẩm những giấc mơ hỗn loạn.   

Bất quá đúng lúc này, một chút xúc cảm ấm áp ẩm ướt đột nhiên từ trên mặt truyền đến, rất nhanh đem hắn bừng tỉnh.

Mở mắt ra nhìn, phát hiện lúc này Linh Đan đang cưỡi trên đùi mình, vươn đầu lưỡi nhỏ liếm lại lần nữa.

Tiêu Dật vội vàng đưa tay giữ chặt cái đầu nhỏ của đối phương, có chút dở khóc dở cười nói: “Ngươi đang làm gì vậy? ”

“Ca ca gặp Mộng Yểm, ta muốn ngươi mau tỉnh lại.”

Mèo con nghiêng đầu nhỏ trả lời, bộ dáng có chút ngốc nghếch kia thập phần nhu thuận, nhìn qua phi thường khiến người ta trìu mến.

Tiêu Dật nghe vậy có chút chột dạ nhìn các hành khách khác bên cạnh hai mắt, phát hiện cũng không có ai chú ý tới mình, lúc này mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Hắn nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Linh Đan, vừa định nói chuyện, lại nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng khẽ hừ đùa:

Trả lời