Nhóm Điều Tra Sự Vật Siêu Nhiên – Chương 158

Hủ nữ nhìn gay

image
Nhóm điều tra sự vật siêu nhiên

“Thật hay giả? Vậy tại sao ta nôn mửa không ngừng? ”

Lộ Tử Minh vẻ mặt đau khổ hỏi.

Trong dạ dày hắn cho đến bây giờ vẫn không ngừng quay cuồng, miệng đầy mùi mật, thật sự là sắp đem cơm tối hôm qua đều nôn ra.

Tiêu Dật nghe xong trợn mắt:

“Viên thuốc kia chỉ có một chút tác dụng thúc giục, bình thường mà nói nhẫn nhịn cũng tốt rồi, ai biết ngươi coi như là thật, còn nhất định phải đi qua ngửi mùi ngon kia, trách ai?”

“……”

Phản bác sắc bén nhất thời làm cho Lộ Tử Minh á khẩu không nói nên lời.

Trời tác nghiệt có thể tha, tự tạo nghiệt không thể sống.

Mùi tanh ghê tởm kia cho dù người bình thường ngửi thấy cũng sẽ dạ dày khó chịu, càng đừng nói đến hắn bị đút thuốc nôn, không nôn mới là lạ.

Theo nữ tử tỉnh táo lại, toàn bộ sự tình rốt cục cũng chấm dứt.

Mà xét thấy cô gái có nghi vấn cố ý giả vờ này, Trương Khắc quyết đoán sai người giáo dục tư tưởng phẩm đức.

Sau đó, hắn lại đối với Tiêu Dật không chút nào hào phóng tán thưởng, thậm chí còn tiết lộ ý tứ muốn tìm cơ hội mời khách, bất quá lại bị người sau khéo léo cự tuyệt.

Lý do rất đơn giản – không có thời gian.

Hắn còn muốn nhanh chóng đến nhà Chung Cận Lam hỗ trợ, nào có thời gian đi bữa tiệc kia.

Trở lại khoang xe cũ của mình, Tiêu Dật vừa mới ngồi xuống, chỉ thấy Lộ Tử Minh kia lại điên cuồng chạy tới, đặt mông ngồi xổm ở ghế ngồi trước mặt mình.

“Chỗ ngồi của anh có ở đây sao?” Tiêu Dật kỳ quái nói.

Lộ Tử Minh quay đầu lại cười hắc hắc: “Đây không phải là vì bảo vệ an toàn cá nhân của cậu sao, ta cố ý đổi lại”

“Ồ~” Tiêu Dật lạnh lùng, “Còn bảo hộ an toàn cá nhân của ta, hẳn là vừa vặn ngược lại chứ? ”

“Không nhất định nha.” Lộ Tử Minh nghe vậy lông mày khẽ nhíu, trên mặt mang theo chút tươi cười thần bí, nói: “Ngươi cũng đừng quên, chúng ta là quán bar Long Thịnh hôm qua mới đi. ”

“Vậy thì thế nào, đi nơi đó ngươi có thể biết bay…”

Tiêu Dật nói được một nửa, đột nhiên dừng lại, sau đó lộ vẻ kinh dị nhìn đối phương: “À, ngươi tăng cấp? ”

“Bình tĩnh bình tĩnh, không cần lên tiếng, ở trước mặt kỳ tài như ta, hết thảy đều không phải là vấn đề, đương nhiên muốn lên là lên.”

Lộ Tử Minh trên mặt tràn đầy đắc ý, tin tưởng trên mông hắn nếu mọc ra một cái đuôi, hiện tại phỏng chừng đều có thể vểnh lên trời.

“Ta nói, xem ra ngươi hiện tại là tự tin bạo liệt a.” Tiêu Dật nói.

“no no no, sự thật là như thế mà thôi.” Lộ Tử Minh lắc đầu nói, nhưng khuôn mặt lại cười như đóa hoa cúc.

Nếu như người không biết chuyện nghe được hai người nói chuyện, hơn phân nửa sẽ cho rằng hai người bị bệnh tâm thần đang nói lung tung, bởi vì giữa mỗi câu dường như không có liên hệ cụ thể gì đáng nói.

Làm cho mọi người cảm thấy trong sương mù.

Mà trên thực tế, mỗi một câu của bọn họ đều ẩn chứa không ít tin tức.

Phải biết rằng, khi đối phó với Bách Sát Cổ, Lộ Tử Minh đã mở ra quá tải dị năng, theo lý thuyết trong vòng một tuần tiếp theo không cách nào vận dụng dị năng nữa.

Nhưng lúc trước hù dọa nữ tử kia, trên người đột nhiên bốc lên hỏa diễm chính là bút tích của hắn.

Trả lời