Quần ẩu lệ quỷ

– Tà từ phương nào ở đây tác quái! Tiêu Dật kinh nộ đan xen, trực tiếp mở thiên nhãn, đồng thời trong tay rải ra mấy tấm tử sắc linh phù.
– Oanh!
Linh phù vô hỏa tự bốc cháy, chiếu sáng căn phòng vốn tối đen như mực, Tiêu Dật tay kết pháp ấn, tiếp tục niệm: “Thiên địa vô cực, càn khôn tá pháp, yêu ma tà từ, nhanh chóng hiện hình! ”
“Hắc hắc hắc hắc…”
Tiếng cười chói tai truyền đến, đối diện Triệu Hồn Đàn, chậm rãi hiện ra một nam tử mặc trường bào.
Sắc mặt hắn trắng bệch, bên miệng lộ ra bốn chiếc răng nanh bén nhọn, đôi mắt hơi phát ra hồng quang, nhưng ngoài ra cùng chân nhân cơ hồ không khác gì, ngay cả thân thể cũng là trạng thái hoàn toàn ngưng thật.
“Hắc hắc hắc, Tiêu thiên sư uy phong thật lớn a.” Lệ quỷ cười nói.
Tiêu Dật hừ lạnh một tiếng, làm ra tư thế sắp công kích: “Xem ra chuyện lần trước để ngươi chạy thoát, làm cho ngươi tự tin có chút thái quá. ”
Tuy rằng ngoài miệng nói lời ác độc, nhưng trong lòng hắn cũng không dám khinh thường chút nào, dưới thiên nhãn quan sát, quỷ khí quanh người đối phương đã biến thành màu đỏ thẫm sắp chuyển sang màu tím.
Điều này chứng tỏ tên gia hỏa trước mắt ít nhất đã đạt tới Lệ Quỷ Tam Biến đỉnh phong, lập tức có thể tiến giai Quỷ Vương!
Tiêu Dật tuy rằng tự tin vẫn có thể xử lý đối phương như trước, nhưng không nắm chắc chiếu cố đến những người khác ở đây.
Lệ quỷ cười lạnh một tiếng: “Ta đương nhiên biết mình hiện tại còn chưa nhất định có thể đánh được ngươi, bất quá ngươi cũng đừng nghĩ dễ dàng bắt được ta, điểm ấy tin tưởng Thiên sư đại nhân trong lòng ngươi rất rõ ràng. ”
Tiêu Dật nghe vậy bĩu môi, từ chối cho ý kiến: “Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì? ”
Thân thể Lệ Quỷ phiêu phiêu chợt đi vào giữa không trung, từ trên cao nhìn xuống:
“Kỳ thật cũng không có đại sự gì, ta chẳng qua là phụng mệnh lại đây nói cho ngươi biết một tiếng, không cần quá không biết tự lượng sức mình, có một số thần linh cũng không phải ngươi có thể trêu chọc, sớm rời đi còn có thể lưu lại một cái mạng.”
Tiêu Dật nghe vậy cười nhạo: “Một đám tà linh yêu quái bất nhập lưu, còn dám tự xưng là thần linh, không sợ bị trời đánh? ”
Tranh Tranh…
Thất tinh đãng ma kiếm ra khỏi vỏ, hàn quang lạnh thấu xương.
Tiêu Dật tựa tiếu phi tiếu nhìn Lệ quỷ trước mặt, nói: “Ít ở chỗ này cùng ta đùa giỡn quỷ kế gì, nếu như các ngươi thật sự có thực lực mạnh như vậy, chỉ sợ đã sớm tới lấy tính mạng của ta, còn có thể cố ý tới khuyên hàng? ”
Lệ quỷ nghe xong sắc mặt đột nhiên biến đổi, chợt toàn thân quỷ khí bốc lên, muốn rời đi.
– Hiện tại mới muốn đi, đã muộn!
Tiêu Dật cầm thất tinh đãng ma kiếm trong tay, mặt ngoài thân kiếm hơi nổi lên một tầng thanh quang.
“Tiêu Tiêu Thiên Tuyền, phong hồn ỷ thể, mê tung quỷ bộ, bóng vụn vô hình! Thái thượng lão quân cấp tốc như luật lệnh! Cấp tốc như luật lệnh! ”
Khẩu quyết đọc xong, Tiêu Dật trực tiếp bay lên trời, sát khí đằng đằng chạy về phía lệ quỷ kia.
– Cho dù ngươi là thiên sư, muốn giết ta cũng không dễ dàng như vậy!
Lệ quỷ gào thét một tiếng, toàn bộ thân thể đột nhiên bành trướng, hai tay phủ đầy lân giáp màu xanh xám tro, đỉnh đầu mọc ra hai cái sừng cong cong, răng nanh trong miệng cũng trở nên càng thêm tráng kiện, quỷ khí bàng bạc giống như sương mù dày đặc bao phủ ra.
