Chiến đấu dữ dội

– Cùng lão già này nói nhảm cái gì, không thả người liền đem giáo đường này phá hủy!
Lộ Tử Minh quát lạnh, không khí quanh thân bởi vì nhiệt độ đề cao mà hơi vặn vẹo, ánh mắt nhìn về phía linh mục phi thường không tốt.
Tiêu Dật quay đầu lại trừng mắt nhìn hắn một cái.
Quấy rối cái gì, có thể giải quyết hòa bình chuyện đương nhiên phải giải quyết hòa bình, cả ngày chỉ biết đánh tới đánh lui!
Huống chi Celia hiện tại sinh tử chưa biết, vạn nhất chọc cho đối phương trực tiếp diệt khẩu thì làm sao bây giờ, Huyết tộc cùng người lại không giống nhau, sau khi tử vong liền biến thành tro tàn, cái gì cũng nhìn không ra.
Sau khi nghe Lộ Tử Minh nói, sắc mặt linh mục vẫn phi thường lạnh nhạt cũng nổi lên chút biến hóa, nhìn qua có chút tức giận.
Hắn nhìn chằm chằm Lộ Tử Minh trầm giọng nói: “Ý muốn của Chúa, không được khinh nhờn! ”
Lời còn chưa dứt, một đội thợ săn ma giả mặc khinh khải, tay cầm cương kiếm cùng nỏ tay từ phía sau bước chân mà đến, lạnh lùng nhìn về phía đám người Tiêu Dật, sát khí đằng đằng.
“Xem ra hôm nay không có biện pháp hoà bình.”
Tiêu Dật thấy thế khẽ nhíu mày, thất tinh đãng ma kiếm theo đó xuất vỏ.
Đám người Trịnh Tử Yên phía sau cũng nhao nhao bày ra tư thế, chuẩn bị tốt phản kích.
Lần này xuất hiện thợ săn ma giả, rõ ràng so với đám ô hòa chi chúng vừa mới chế phục bọn họ mạnh hơn rất nhiều, trên người mỗi người mang theo một cỗ huyết tinh khí nhàn nhạt, rất rõ ràng là đã trải qua không ít chém giết.
“A Men — vì ý muốn của Chúa!”
Linh mục giơ tay làm dấu thánh bốn cái trước ngực, miệng thấp giọng lẩm bẩm.
Những kẻ săn ma ở phía sau cũng lần lượt giơ vũ khí lên, mở miệng quát: “Vì ý muốn của Chúa! ”
– Chúa nãi nãi ngươi chân!
Lộ Tử Minh đã sớm không kiên nhẫn lúc này mở miệng mắng, sau đó trực tiếp cầm thương đâm tới, nhiệt độ nóng rực trong không khí hình thành từng trận sóng nhiệt.
Linh phụ đứng mũi chịu sào không chút hoang mang, dưới chân nhanh chóng lui về phía sau vài bước, dễ dàng tránh thoát công kích, thân thủ linh mẫn căn bản không giống một lão nhân năm sáu mươi tuổi.
Cùng lúc đó, đội săn ma chiến sĩ phía sau thì cất bước về phía trước, cầm đầu tên nhấc kiếm giơ ngang, ngăn trở thế công của Lộ Tử Minh.
Cót két、Cót két…
Liên tiếp thanh âm cơ quan chuyển động truyền đến, mấy nhánh nỏ phá không mà tới, mặt ngoài còn bịt kín tầng kim quang.
Đám người Tiêu Dật lúc này phân tán ra, tránh bị tích góp bắn, bên người Trịnh Tử Yên vô số phong nhận trong nháy mắt hình thành, nghênh đón nỏ mục kia.
Đội chiến sĩ săn ma giả này tổng cộng có mười hai người, sáu gã cận chiến sáu gã viễn chiến, cận chiến ở phía trước ngăn trở thế công của đám người Tiêu Dật, viễn chiến thì giấu ở phía sau không ngừng bắn vũ khí lạnh, phối hợp cực kỳ ăn ý, trong lúc nhất thời thế nhưng đè ép mọi người không có biện pháp đột nhập vào.
Thanh âm đinh đang đương không dứt bên tai, Trịnh Tử Yên kiều hét một tiếng, cuồng phong quanh thân đột nhiên nổi lên, phong nhận gào thét lại lần nữa tăng cường, đem đại bộ phận nỏ tiễn ngăn cản lại, số ít cá lọt lưới cũng bởi vì cuồng phong mạnh mẽ mà trở nên nghiêng ngả vô lực.
Tiêu Dật nhất thời cảm giác áp lực đột nhiên giảm xuống, trong miệng nhanh chóng mặc niệm thiên lôi chú, dưới chân thanh quang lóe ra, Thất Tinh Đãng Ma Kiếm liên tục chém đánh, đánh bay vũ khí chắn trong tay tên Săn Ma Giả phía trước.
Cơ hồ cùng lúc đó, hai mắt Phương Hâm Mộc ở cửa phát sáng, hai chùm sáng theo sát mà đến, tinh thần trùng kích mãnh liệt khiến đối phương trong nháy mắt lâm vào trong ngây dại.
Tiêu Dật trong lòng mừng rỡ, vừa muốn thừa thắng xông lên truy kích, đã thấy linh mục đã lui đến cuối cùng đột nhiên giơ tay lên, dẫn ra một đạo thánh quang gia trì trên người đối thủ trước mắt.
– Thần thánh xua tan!
Tên Săn Ma Giả này vốn lâm vào hỗn độn hai mắt trong nháy mắt khôi phục thanh minh, hắn không kịp lấy lại vũ khí trực tiếp nâng cánh tay lên, dùng cánh tay khải giáp chắn kiếm phong Tiêu Dật.
– Còn đặc biệt sao có thể như vậy?!
Tiêu Dật thầm mắng một tiếng, trong lòng nghẹn khuất vô cùng, mắt thấy sắp mở ra cửa đột phá, dĩ nhiên còn có loại thao tác này.
