Ác ma nhân

Trong đại sảnh giáo đường hoa mỹ, hơn mười nhân loại bị ác ma thủy tinh ô nhiễm lúc này tất cả đều đứng lên, xoay người như hổ rình mồi nhìn đám người Tiêu Dật.
Trong đôi mắt tản ra hồng quang kia, đã không còn linh trí gì đáng nói, chỉ còn lại vô tận bạo ngược cùng tham lam, chỉ muốn đem hết thảy trước mắt đều xé nát.
Lão linh phụ đứng ở phía trước thập tự giá cách đó không xa, trên mặt già nua vẫn mang theo tươi cười, tựa hồ cũng không để ý Tiêu Dật vừa nói.
Hắn có chút tiếc nuối khẽ thở dài một tiếng, giơ tay vẽ chữ thập trước ngực mình, mở miệng nói: “Thật sự là tiếc nuối, cho dù là bác ái vĩ đại, cũng sẽ tiến hành trừng phạt nho nhỏ đối với đám dị giáo a. ”
– Như vậy, để cho thánh quang lực lượng đến cứu vớt các ngươi đi!
Thanh âm lão linh phụ đột nhiên trở nên cao vút, giống như một tiếng chuông hồng vang lên bên tai, chấn động bọn Tiêu Dật có chút thất thần.
Mà cùng lúc đó, những người đã bị chuyển hóa thành ác ma tôi tớ cũng động đậy, gào thét chói tai.
Trên người những người này, đại bộ phận đều có tứ chi bởi vì năng lượng ác ma mà sinh ra dị hóa, hoặc là có móng vuốt sắc bén, hoặc là bao trùm nọc độc sền sệt chói mũi, cơ quan quái dị đủ màu sắc tùy ý sinh trưởng, nhìn qua vô cùng dọa người.
Yo…
Tiếng phá phong đánh úp lại, Tiêu Dật lúc này vừa mới từ trong thất thần khôi phục, căn bản không kịp làm ra động tác tránh né phạm vi lớn, chỉ có thể tận khả năng nghiêng thân thể, phòng ngừa bị đánh trúng chỗ yếu hại.
Xẹt!
Tay áo bên trái bị cắt ra, nhưng may mắn không làm tổn thương da thịt.
Giương mắt nhìn, Tiêu Dật phát hiện những ác ma nhân này cũng không phải tất cả đều thuộc về cận chiến, mà là ở cuối cùng còn có hai hàng đơn vị viễn chiến cầm nỏ tay.
Bọn họ tựa hồ có thể tiến hành sử dụng linh hoạt hơn đối với năng lượng ác ma trong cơ thể, có thể bao bọc nó trên nỏ tiễn mình bắn ra, tăng cường rất nhiều uy lực của nỏ tiễn.
Trong chiến đấu kịch liệt còn phải đề phòng súng lạnh thỉnh thoảng bắn tới, đây cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì.
– Hí ha!
Đúng lúc này, một ác ma nhân chạy nhanh nhất đã đi tới gần Tiêu Dật, quái rống cắn tới.
Sau lưng hắn có đôi cánh kỳ quái, chủ thể là màng da cứng cỏi, nhưng bên cạnh lại phủ đầy gai xương dữ tợn, tuy rằng không cách nào bay lên, nhưng có thể tiến hành trợ giúp khi chạy, tăng lên rất nhiều tốc độ cùng tính linh hoạt.
Tranh!
Thất Tinh Đãng Ma Kiếm phát ra kiếm minh thanh việt, kiếm khí vang lên bất định, Thiên Tuyền Châu lóng lánh, mặt ngoài nhất thời bao phủ thanh quang mông lung.
Vèo!
Vô số kiếm ảnh hiện lên, thân thể ác ma nhân sắp gặm đến cổ Tiêu Dật đột nhiên cứng ngắc, hai mắt tản ra hồng quang cũng nhanh chóng ảm đạm xuống.
Xì xì ——
