Hắn là âm dương khách

Thời gian giữa trưa, Hàn Quân nhận không biết bao nhiêu điện thoại, khi hắn nói ra năm nay diện tích trồng có hạn, dẫn tới đều là đại lý oán giận, thật sự là nhịn không được, hắn mới chạy đến Văn Doanh Các kể khổ.
Đỗ Mộng Nam cười khanh khách, “Một cân còn chưa tới ba khối, có thể có bao nhiêu lợi nhuận, lưu lại đủ cho chúng ta là được. ”
Hàn Quân lắc đầu, “Mộng Mộng, ngươi đã nghĩ lầm rồi, đừng nhìn một cân chỉ có hai khối tám, ngươi biết một cây hành lá phân lượng là bao nhiêu, hơn bốn cân, một mẫu hành tây ít nhất có thể có hơn hai vạn cân, nếu như nói lợi nhuận mà nói, lợi nhuận của hành lá so với dâu tây đen, hoàng cô nương đều cao hơn, hơn nữa hành tây bán được liền có thể trồng hành lá lần nữa, mùa xuân tới hành lá có thể bán được. ”
Đám người Đỗ Mộng Nam hơi ngẩn ra, một mẫu hơn hai vạn cân, sản lượng này thật đúng là chưa từng nghe qua, tề lỗ đại hành sản lượng cao, bất quá cũng chỉ là bảy tám ngàn, hiện tại hành tây của bọn họ so với Tề Lỗ hành lớn nhiều hơn gấp ba lần, điều này thật đúng là làm cho bọn họ kinh ngạc.
Đỗ Mộng Nam nhìn về phía Triệu Tân Vũ, “Cậu đã sớm biết rồi sao?”
Triệu Tân Vũ cười ha hả, “Tôi và bọn họ đã nói qua, bọn họ không nhiều loại, vậy cũng không có cách nào, năm ngoái tôi cũng để cho bọn họ lưu lại thêm một chút đất nông nghiệp trồng hành, bọn họ cũng không đồng ý. ”
Lưu Phượng Anh cười ha ha, “Hàn Quân, các ngươi ngay cả lời của ông chủ cũng không nghe, sắp bị đuổi việc. ”
Hàn Quân lắc đầu, “Chúng ta cũng không nghĩ tới tỏi tây, hành lá lại có mùi vị này, sang năm nhất định phải trồng nhiều hơn. ”
Lưu Phượng Anh mắt hạnh lóe lên vài cái, “Triệu Tân Vũ, tuy nói tôi không biết trồng trọt, bất quá ta cảm thấy chúng ta trồng dưa hấu, rau quả cũng nên giống như hoa quả, trồng thành từng mảnh, nói như vậy, chúng ta xử lý, bán ra, mọi người mua đều thuận tiện một chút. ”
Ánh mắt Triệu Tân Vũ lóe lên vài cái, “Phượng Anh, trồng cây trồng không thể tái trồng, số lần trồng quá nhiều, chất lượng sẽ giảm xuống không nói, sản lượng cũng sẽ giảm theo, hơn nữa còn sẽ xuất hiện bệnh không rõ, chúng ta hiện tại phân tán trồng trọt, đích thật là phiền toái một chút, bất quá lại có thể tránh được những vấn đề này xuất hiện, hơn nữa ngươi cũng thấy, sản phẩm của chúng ta rất được hoan nghênh, nếu như trồng ở một thôn mà nói, chờ đến lúc khai viên một thôn này áp lực quá lớn, bất lợi cho sự phát triển của thôn. ”
“Loại đất còn có lời này.” Đám người Lưu Phượng Anh không khỏi lắc đầu.
Triệu Tân Vũ cười ha hả, “Quân Hàn, sang năm hành lá đổi địa phương, mấy thôn đều trồng mấy trăm mẫu. Tỏi tây cũng được trồng một số. ”
“Vậy bên đại lý tôi nên nói như thế nào.”
“Mỗi đại lý cho bọn họ một chút.”
“Người trồng đâu?”
“Giống như trước kia, cho bọn họ hạt giống, đúng rồi, năm ngoái chúng ta đã cho không ít người trồng hạt giống, bọn họ có trồng ra hành lá hay không.”
Hàn Quân lắc đầu, “Không nghe nói người trồng trồng ra, bất quá những khu bảo tồn không bị ô nhiễm kia ngược lại trồng thành công, hiện tại không ít khu bảo tồn cũng bắt đầu trồng cây trồng của chúng ta, nghe nói hiệu quả cũng không tệ lắm, hiện tại không ít nơi đang cùng cấp trên trao đổi, nếu như cấp trên đồng ý, bọn họ sẽ mở rộng diện tích trồng trọt. ”
Triệu Tân Vũ lắc đầu, hắn biết khu bảo tồn không bị ô nhiễm phần lớn đều là khu vực ít người qua lại, nơi nào có rừng cổ thụ dày đặc, quốc gia sẽ không vì một chút lợi ích mà hủy diệt khu bảo tồn tồn tại mấy trăm năm thậm chí hơn ngàn năm.
“Tân Vũ, lúc tôi vừa mới tiến vào, nhìn thấy trong rừng tử trúc có thỏ, khi nào anh lấy thỏ về, bộ dáng thật đẹp, loại thỏ này coi như là thỏ cưng cũng được, một con thiếu cũng có thể bán được mấy chục đồng.”
Không nghĩ tới hắn vừa nói, Đỗ Mộng Nam bọn họ cười ha ha, bọn họ cười này, ngược lại làm cho Hàn Quân thoáng cái sờ không ra đầu óc.
“Làm sao vậy?”
“Hàn Quân, một con thỏ rừng có thể bán được bao nhiêu tiền.”
“Thỏ rừng trong núi ít nhất bán được khoảng hai trăm đồng, bất quá hiện tại cấm chế săn bắt động vật hoang dã, trước kia nghe Minh ca, Thiết Đản bọn họ nói, không ít người bán trộm thỏ rừng, một con thỏ rừng có thể bán được ba bốn trăm đồng, bất quá bên ngoài không phải thỏ rừng, cái đầu tuy lớn, nếu lấy ra một con cũng chỉ hơn một trăm một chút đi.”
