Tôi Có Một Trang Trại Di Động – Chương 1911

Bạn thực sự có nhiều việc

Tôi có một trang trại di động

– Nhiều như vậy, sớm biết như vậy, còn không bằng chúng ta tự mình chế tác.

Triệu Tân Vũ cười ha hả, “Đây bất quá là ngân sách thấp nhất, bọn họ hiện tại muốn ta đem hoa, quả của Tử Hoa Hoàng đan thảo ở Hồng Thạch Nhai, Tây Hàn Lĩnh bán cho bọn họ, bọn họ tính toán năm nay tử hoa hoàng đan thảo nếu như toàn bộ ủ thành tử hoa hoàng đan thảo, ta chia cổ tức liền vượt qua ba trăm tỷ, nếu tính cả loài nuôi trồng, tiền chia cổ tức của ta không sai biệt lắm khoảng bốn trăm tỷ!

“Cái này…” Tất cả mọi người lại hóa đá, GDP một năm của một thành phố hạng nhất cũng chỉ là mấy trăm tỷ, hiện tại Triệu Tân Vũ chỉ chia cổ tức đã vượt qua bọn họ, điều này thật đúng là làm cho mọi người không thể tin được.

– Tân Vũ, sang năm bên La Bố Bạc đều trồng tử hoa hoàng đan thảo.

Triệu Tân Vũ cười khổ một chút, “Không được, bên này lực phì nhiêu không đủ, hơn nữa trồng tử hoa hoàng đan thảo mà nói, rau quả sẽ không có chỗ trồng.”

– Đi nơi khác ký hợp đồng, nếu như ngươi ủ tử hoa hoàng đan thảo mà nói, lợi nhuận một năm của ngươi ít nhất có thể có mấy nghìn tỷ đô la.

– Ta có loại tinh lực này, để cho bọn họ trồng cũng tốt, không cần ta quan tâm hơn nữa hiện tại trong nước có mấy khu vực không có ô nhiễm, những khu vực không có ô nhiễm kia đều là sinh thái nguyên thủy, chính là quốc gia nguyện ý cho ta khai thác, ta cũng không đành lòng để cho rừng rậm nguyên thủy tồn tại năm tháng vô tận trồng tử hoa hoàng đan thảo.

Cố Tiên Cương gật gật đầu, “Bằng vào kỹ thuật, máy móc là có thể kiếm tiền, như vậy cũng không tệ, nếu như tự mình khai phá, những cự đầu kia tất sẽ bị chèn ép, đến lúc đó bọn họ còn không biết phải làm gì, Tân Vũ nói đúng, hiện tại trong nước có thể trồng tử hoa hoàng đan thảo địa phương quá ít, bọn họ bên kia rộng người thưa thớt, chia cổ tức là được.”

“Đúng rồi Tân Vũ, ngươi đi qua bên kia xem chưa?”

– Rồi, sang năm hơn mười vạn mẫu kia là có thể trồng rau, đến lúc đó La Bố Bạc có thể cơ bản làm được rau tự cung tự cấp.

– Tân Vũ, còn có một chuyện, phúc lợi của chúng ta coi như xong, chúng ta bên này ăn uống đều có căn tin, căn tin so với nhà hàng đều tốt hơn, mấy thứ cậu cho chúng ta, chúng ta đều không có biện pháp xử lý.

Triệu Tân Vũ cười ha ha một tiếng, “Mọi người không phải còn có thân hữu, cho bọn họ, điều này cũng có thể tăng cường tình cảm một chút.”

Nói xong lời này, Triệu Tân Vũ đột nhiên trầm mặc xuống, điều này làm cho đám người Cố Tiên Cương sửng sốt, “Làm sao vậy?”

– Ngài vừa nói, ta ngược lại nghĩ đến một chuyện.

“Chuyện gì”

– Cho Mạc Vấn trấn, Lâu Lan trấn cư dân cũng phát ra một chút phúc lợi, nếu như không có bọn họ giúp đỡ La Bố Bạc cũng sẽ không náo nhiệt như thế.

“Bọn họ đều có?”

– Làm cho bọn họ đắc khí.

Ngày hôm nay, một thông báo của tập đoàn Đế Quân làm cho mạng một chút trầm mặc, tập đoàn Đế Quân vì cảm tạ sự ủng hộ của dân chúng khu vực khai phá tập đoàn Đế Quân, tập đoàn Đế Quân sẽ cấp phúc lợi Trung thu cho các thương gia, cư dân bên bờ sông Tang Can ở Bình Thành, Mạc Vấn Trấn, Lâu Lan trấn, Hồng Thạch Nhai, phố thương mại Tây Hàn Lĩnh, mỗi hộ phát ra tổng giá trị một ngàn phiếu phúc lợi, một ngàn phiếu phúc lợi này có thể mua sản phẩm của tập đoàn Đế Quân, cũng có thể đi tập đoàn Đế Quân đổi tiền mặt.

Một ngàn đối với rất nhiều gia đình hiện tại mà nói không tính là cái gì, đặc biệt là tập đoàn Đế Quân phát triển mấy khu vực dân chúng căn bản không tính là cái gì, nhưng đối với một gia đình bình thường mà nói lại là một khoản thu nhập không ít.

Trả lời