Tôi Có Một Trang Trại Di Động – Chương 1968

Nhổ bỏ thi độc

Tôi có một trang trại di động

Trong tầng hầm, Triệu Tân Vũ đem từng cây kim châm Ngũ Hành từ trên đầu Triệu Tuyền, trên mặt lấy ra, Triệu Tuyền thở dài, chờ hắn mở mắt ra, ánh mắt vốn còn có chút vô thần trở nên trong suốt.

Nhìn thấy Triệu Tân Vũ trước mặt, Triệu Tuyền chần chờ một chút, nhẹ giọng nói: “Sư phụ”

Triệu Tân Vũ giơ tay lên vỗ nhẹ lên vai Triệu Tuyền vài cái, “Tuyền Tuyền, thi độc trong cơ thể cậu đã bị nhổ bỏ toàn bộ, cậu cảm giác thế nào?”

Triệu Tuyền hít sâu một hơi, cả người giống như cách thế, “Sư phụ, ta rất tốt.”

“Con có nhớ những gì đã xảy ra ngày hôm đó.”

Thần sắc Triệu Tuyền thoáng cái trở nên cổ quái, trong mắt cả người tràn đầy giãy dụa, “Hai người đả thương mẹ ta cùng dì út, bọn họ lại…”

Lúc nói ra lời này, vẻ mặt Triệu Tuyền đột nhiên trở nên vô cùng hoảng sợ, tựa như thấy được chuyện gì đó không nên nhìn thấy, hắn lại càng phát ra tiếng khóc rống tuyệt vọng.

Triệu Tân Vũ thở dài một tiếng, nâng tay ôm Triệu Tuyền, Triệu Tuyền nằm sấp trong ngực Triệu Tân Vũ tự do khóc rống lên, lúc hắn bị tập kích đã bốn năm tuổi, bốn năm tuổi đã bắt đầu nhớ chuyện, huống chi gặp phải chuyện là một màn hoảng sợ cả đời không thể xua đi được.

Triệu Tân Vũ cũng không có đi an ủi, hắn biết Triệu Tuyền cần là phát tiết, hắn muốn đem chuyện xảy ra ngày đó quên đi, càng là muốn đem một màn vẫn lưu lại sâu trong trí nhớ quên đi.

Vài phút sau, tiếng khóc của Triệu Tuyền chậm lại, Triệu Tân Vũ vỗ nhẹ sau lưng hắn vài cái, “Tuyền Tuyền, con còn nhớ con tên gì không?”

– Tiêu Chí Kiệt, ba ta là Tiêu Hồng Trác.

Triệu Tân Vũ trong lòng căng thẳng, mấy năm trước hắn đã suy đoán được Triệu Tuyền là nhi tử của Tiêu Hồng Trác, nhưng chân chính từ chỗ Triệu Tuyền nghe được, trong lòng hắn thật đúng là không có tư vị.

“Con có nhớ cha của con trông như thế nào.”

Triệu Tuyền gật gật đầu lại lắc đầu, “Có chút mơ hồ rồi”

– Có muốn đi gặp ba hay không?

Triệu Tân Vũ hỏi, trong mắt Triệu Tuyền xuất hiện một tia mờ mịt, hắn cố gắng nghĩ đến bộ dáng baba Tiêu Hồng Trác, nhưng vô luận như thế nào cố gắng, trong đầu hắn chỉ có một cái bóng mơ hồ, ngược lại bộ dáng mẫu thân, dì út của hắn không ngừng xuất hiện.

– Sư phụ, ngài biết cha con ở đâu không?

Triệu Tân Vũ lắc đầu, giờ phút này nội tâm của hắn cũng rất phức tạp, đứa nhỏ trước mắt này từ nhỏ theo hắn lớn lên là hài tử Tiêu Hồng Trác, hắn biết Tiêu Hồng Trác hiện tại đã đi lên một con đường không trở về, nhưng Triệu Tuyền lại vô tội, hắn không biết có nên cùng Triệu Tuyền nói đến chuyện của Tiêu Hồng Trác hay không.

– Tuyền Tuyền, con nhớ rõ con tuổi con gì đi.

“Con tuổi con rồng.”

Triệu Tân Vũ hít sâu một hơi,

“Vậy năm nay con hẳn là mười một tuổi, chuyện tối hôm đó con nhớ rõ, có kẻ muốn tính mạng của mẹ con các con, thi độc trong cơ thể con ta đã giúp ngươi nhổ bỏ, dung mạo của con ta cũng có thể giúp con khôi phục, bất quá ta không muốn cho con khôi phục nhanh như vậy, con hiểu được ý tứ của sư phụ không!”

Nghe Triệu Tân Vũ nói, đôi mắt Triệu Tuyền trong nháy mắt trở nên trong suốt, hắn gật gật đầu, “Sư phụ, ngài là lo lắng bọn họ sẽ động thủ với ta lần nữa đi!”

– Ta không dám nói, nhưng có khả năng rất lớn đối với con động thủ, dù sao con cũng là người duy nhất gặp qua bọn họ còn sống sót, lý luận Đông y của con đã rất tốt, con hiện tại có thể học tập Đông y, chỉ cần con học tập thành công, cho dù ta không ra tay, con cũng có thể làm cho dung mạo của con khôi phục.

Triệu Tuyền đưa tay vuốt ve khuôn mặt mình vài cái, tuy nói mấy năm qua, nhưng Triệu Tuyền vẫn có thể cảm nhận được trên khuôn mặt mình gồ ghề, những ổ gà này đều là tác dụng của thi độc.

Mười một tuổi đối với rất nhiều hài tử mà nói vẫn là bảo vật trong lòng bàn tay của cha mẹ, nhưng mấy năm nay Triệu Tuyền trưởng thành theo Triệu Tân Vũ, so với bạn bè cùng trang lứa thành thục hơn nhiều, hắn biết giờ phút này sư phụ cho hắn một lựa chọn.

– Sư phụ, ta có thể giống ca ca, tỷ tỷ tu luyện như nhau hay không.

Triệu Tân Vũ cười ha hả, giơ tay vuốt ve trên đỉnh đầu Triệu Tuyền vài cái,

“Ngươi là đệ tử của ta, đương nhiên có thể, bất quá nơi này dù sao cũng là tục thế giới, người tu luyện rất ít, cho nên ngươi nhất định phải có một bộ kỹ năng sinh tồn, thiên phú của ngươi rất cao, sư phụ không muốn để cho thiên phú của ngươi lãng phí, ta cảm thấy ngươi học tập Đông y rất thích hợp tương lai cũng có thể dựa vào y thuật trị bệnh cứu người!”

Triệu Tuyền gật gật đầu, “Sư phụ, ta hiểu, ta có thể tu luyện, lại không thể bại lộ, tu vi của ta chỉ có thể bảo hộ sư phụ, sư nương.”

“Cùng tất cả những người xứng đáng được con bảo vệ.”

-Ta muốn báo thù.

Triệu Tân Vũ hơi sửng sốt, hắn theo bản năng gật gật đầu,

“Đã từng bọn họ tu vi liền cực cao, mấy năm nay, bọn họ không biết trưởng thành đến trình độ gì, mà phía sau bọn họ còn có bao nhiêu người con cũng không biết, ta vẫn nói với con một câu chờ thời cơ, tương lai nếu bọn họ xuất hiện, sư phụ giúp con!”

– Sư phụ ngươi hẳn là biết lai lịch của bọn họ đi.

– Cùng người Oa có quan hệ, đả thương ngươi hẳn là quỷ lại, cũng chỉ có bọn họ nhất mạch mới tự mang theo thi độc.

– Sư phụ, ta biết rồi, bọn họ hẳn là chính là tiểu quỷ tử mà thái gia gia bọn họ nói đi.

Triệu Tân Vũ gật gật đầu, “Mấy trăm năm qua, bọn họ vẫn mưu đồ một mảnh thế giới này của chúng ta, thái gia gia bọn họ cả đời đều tận tâm thủ hộ mảnh tịnh thổ này, cho nên tương lai sư phụ cũng hy vọng ngươi cùng ca ca, tỷ tỷ cũng gánh vác trách nhiệm thủ hộ mảnh tịnh thổ này.”

– Ta biết sư phụ.

Triệu Tân Vũ nhìn vẻ mặt Triệu Tuyền biến hóa, trong lòng không hiểu sao lại bắt đầu khởi động một chút, “Tuyền Tuyền, cái tên Tiêu Chí Kiệt này không nên nhắc tới bất luận kẻ nào, chờ tương lai con lớn lên có lực tự bảo vệ mình lại công bố.”

Triệu Tuyền cười ha hả, “Thật giống như sư phụ bản họ Mạnh, hiện tại lại họ Triệu, ta nghĩ sư phụ cũng có khổ tâm bất đắc dĩ đi!”

Triệu Tân Vũ hơi sửng sốt, hắn không nghĩ tới Triệu Tuyền dưới tình huống ngây thơ hiểu biết những thứ này, “Tuyền Tuyền, thái gia gia của ngươi liền họ Triệu, ta là thái gia gia ngươi nuôi lớn, cho nên ta họ Triệu.

“Thái gia gia không phải…”

“Chờ tương lai ngươi trưởng thành, sư phụ nói cho ngươi biết tất cả.”

Nhìn hình dáng dần hình thành, từ đường viền nhìn thấy khuôn mặt Tiêu Hồng Trác, Triệu Tân Vũ trong lòng rất phức tạp, hắn còn thật sự không biết tương lai cùng Triệu Tuyền nói đến phụ thân hắn đã rất mơ hồ.

– Sư phụ, vậy sau này ta có thể xem những điển tịch Trung y sư phụ cất giữ.

– Đương nhiên có thể, bất quá cũng không thể chậm trễ những thứ khác, chúng ta có thể không có văn bằng, nhưng lại không thể không có văn hóa, nếu như ngươi muốn đi học, sư phụ an bài cho ngươi.

Triệu Tuyền trong nháy mắt lắc đầu, “Thái gia gia bọn họ nói, sư phụ, sư nương bọn họ biết đồ vật so với trường học nhiều hơn nhiều, ta liền ở nhà cùng sư phụ, sư nương học tập, huống chi ta mặt mũi này đi học còn không được bị bọn họ coi là quái vật.”

Trả lời