Truy cứu

Một bữa cơm gia đình, vừa là chúc mừng chướng ngại phát triển Bình Thành bị thanh trừ, vừa là đón gió tẩy trần cho Tưởng Phi, Triệu Chí Trung, hết thảy đều tựa như thuận lý thành chương.
Triệu Chí Trung, Tưởng Phi trở về, tập đoàn Đế Quân bị niêm phong cũng bắt đầu vận chuyển bình thường, phương diện Bình Thành cơ hồ bị thanh lý triệt để, điều này cũng làm cho Bình Thành trở thành trạng thái chân không.
Mọi người ở khu vực xung quanh đều suy đoán bởi vì sau chuyện này, khi cấp trên lại đi lựa chọn người cầm lái Bình Thành phải cẩn thận một chút, bởi vì một khi người cầm lái và tập đoàn Đế Quân có ngăn cách, Bình Thành còn sẽ xuất hiện tình huống tương tự.
Dân chúng Bình Thành lại đều đang kêu gọi tập đoàn Đế Quân tiếp quản Bình Thành, bọn họ cho rằng chỉ có Triệu Tân Vũ tiếp quản Bình Thành, Bình Thành mới có thể phát triển tốt hơn.
Bất quá đối với những chuyện này Triệu Tân Vũ thật đúng là không có hứng thú, bởi vì tiếp quản Bình Thành hắn phải phục vụ rất nhiều chủ sở hữu, điều này có thể trái ngược với thứ hắn muốn không câu nệ không bó buộc, huống chi lúc trước hắn một mực giãy dụa ở tầng dưới chót, hắn hiểu rõ dân chúng muốn cái gì, hắn cũng không dám nói có thể cho bọn họ muốn.
Trong tầng hầm, năng lượng thổ thuộc tính chậm rãi tan hết, Triệu Tân Vũ chậm rãi mở hai mắt ra, đáy mắt toát ra một tia mất mát, Hàng Tinh Hoàn có được năng lượng thổ thuộc tính tinh khiết, trong đó càng ẩn chứa thổ thuộc tính quy tắc chi lực, hắn vẫn luôn cần tu, nhưng hắn có thể cảm giác được vô luận hắn tu luyện như thế nào, ý thức của hắn căn bản không thể chạm tới một tia thổ thuộc tính quy tắc chi lực, thổ thuộc tính quy tắc chi lực tựa như cùng hắn không có duyên phận.
Trong đại viện, Hắc Phong nhìn thấy Triệu Tân Vũ đi ra, điên cuồng chạy tới, nhìn thấy Triệu Tân Vũ đầy mất mát, Hắc Phong hơi sửng sốt.
– Lão đại, làm sao vậy?
Triệu Tân Vũ cười khổ lắc đầu, “Hắc Phong, lúc đầu ta còn có thể cảm nhận được thổ thuộc tính quy tắc chi lực, nhưng đến bây giờ dưới Hàng Tinh Hoàn ta ngay cả thổ thuộc tính quy tắc chi lực cũng không cảm thụ được, ngươi nói xem ta có phải là quá phế vật hay không?
Hắc Phong hơi sửng sốt, nếu như là mười mấy năm trước, hắn ngay cả điều kiện trao đổi với Triệu Tân Vũ cũng không có, nhưng mười mấy năm qua, Triệu Tân Vũ không ngừng làm cho hắn lớn mạnh, hiện tại hắn lại có được huyết mạch không thua gì thần thú, tiếp nhận truyền thừa hắn tuy nói không phải nhân loại, nhưng lại biết không cảm thụ được quy tắc chi lực đối với nhân loại là đáng thương biết bao.
– Lão đại, có lẽ là ngươi đi vào lầm tưởng, càng có thể nói phương thức ngươi lựa chọn không đúng, ngươi làm sao không đổi một loại suy nghĩ khác.
Triệu Tân Vũ trong lòng khẽ động, mất mát trong mắt chậm rãi tiêu tán, giơ tay vỗ vỗ cái đầu to Hắc Phong, “Có lẽ đi, ta cân nhắc.”
Hắc Phong cười hắc hắc, “Bắc Minh Thiên bọn họ nói có lẽ cũng có đạo lý, ngươi tham gia vào phương diện quá nhiều, đây là thiên đạo cho ngươi khảo nghiệm, ta cảm thấy ngươi tạm thời buông xuống, thử xem ở phương diện trận tu, đan tu, có lẽ ở trong đó có thể tìm được cảm hứng!”
Triệu Tân Vũ ánh mắt sáng ngời, cười nhạt một tiếng, “Được, ta đi thu thập một chút chúng ta đi La Bố Bạc xem một chút.”
Mọi người trong nhà đều ở trên mười vạn đại sơn, hành lý của Triệu Tân Vũ cũng chính là một cái túi du lịch che mắt người khác, hắn trở về đeo ba lô du lịch, từ trong không gian thả ra một ít hươu, hạc, uyên ương, mang theo Hắc Phong, Kim Ngân, Kim Vũ liền rời khỏi Hồng Thạch Nhai.
Tuy nói chuyện Bình Thành đã qua một đoạn thời gian, nhưng bên ngoài Tử Trúc Lâm vẫn có không ít truyền thông chờ Triệu Tân Vũ đi ra, bọn họ nhìn thấy Triệu Tân Vũ đeo ba lô đi ra, bọn họ thoáng cái ý thức được Triệu Tân Vũ muốn ra ngoài.
“Triệu ca, hiện tại Bình Thành…”
Triệu Tân Vũ nhìn về phía khuôn mặt trẻ tuổi quen thuộc nào đó, hắn không khỏi lắc đầu, hắn đã từng cho chủ nhân khuôn mặt này rất nhiều thuận lợi, càng làm cho hắn trong thời gian ngắn trở thành một người truyền thông sáng nhất Bình Thành, nhưng lúc Tào Thiên Hà vào quản lý Bình Thành, chủ nhân của khuôn mặt này đối với tập đoàn Đế Quân xoay chuyển một trăm tám mươi độ, điều này làm cho hắn cảm thấy lạnh lòng.
Hắn cười nhạt một tiếng, xem như chào hỏi, bất quá cũng không để ý tới quá nhiều, ánh mắt ngược lại rơi vào trên người một người trung niên, người trung niên cũng là một phóng viên truyền thông ở Bình Thành, sau khi tập đoàn Đế Quân và Bình thành xuất hiện mâu thuẫn, trực tiếp xin nghỉ ốm, tin tức Triệu Tân Vũ thu thập được từ đầu đến cuối không nhìn thấy một tin tức của hắn.
– Lý ca, bệnh tốt rồi.
Lý Vân bị Triệu Tân Vũ hỏi, thoáng cái sững sờ ở chỗ nào, hắn tự hỏi hưởng thụ ưu đãi mấy lần, nhưng lúc đó Triệu Tân Vũ đem rất nhiều cơ hội đều lưu lại cho một ít người trẻ tuổi, bọn họ cũng chỉ là quen mặt, hiện tại Triệu Tân Vũ đi ra trực tiếp chào hỏi hắn, điều này thật đúng là làm cho hắn có chút ngoài ý muốn.
– Lão tật bệnh không có biện pháp, hiện tại coi như có thể.
Triệu Tân Vũ gật gật đầu, “Anh qua bệnh viện Trung Ương, tôi gọi điện thoại cho Bằng Vũ, bảo cậu ấy kiểm tra cho anh một chút, làm người truyền thông không có một thân thể khỏe mạnh nhưng không được, sau này chuyện của Hồng Thạch Nhai, tập đoàn Đế Quân còn dựa vào những người truyền thông chân chính như các anh đưa tin.”
“Tôi…” Lý Vân choáng váng.
Người xung quanh lại từ đó nghe ra ý tứ trong lời nói của Triệu Tân Vũ, tin tức vốn đưa tin sự thật, nhưng người truyền thông hiện tại có mấy người đưa tin trung thực, rất nhiều đều là vì hấp dẫn lưu lượng, bọn họ tự chế biến, cho nên người truyền thông chân chính thật sự không còn lại bao nhiêu.
Ý tứ của Triệu Tân Vũ rất rõ ràng, đó chính là cho Lý Vân cơ hội như vậy, chỉ cần bọn họ đưa tin thành thật, bọn họ ở Hồng Thạch Nhai, tập đoàn Đế Quân sẽ được hưởng đặc quyền vượt qua những người truyền thông khác.
